*
sau khi được anh quốc trao trả lại cho china vào năm 1997, Hồng Kông trở thành « Đặc khu hành thiết yếu » vận động theo quy mô « một quốc gia, hai chính sách ». Hơn 7 triệu dân Hồng Kông liên tiếp được sinh sống trong một khối hệ thống chính trị, lập pháp, tư pháp, kinh tế tài chính và tài chính hòa bình với những định chế sinh hoạt Hoa lục trong tầm 50 năm, cho tới năm 2047.


mô hình « một quốc gia, hai cơ chế » được ông Đặng đái Bình lời khuyên vào năm 1984 nhằm mục đích trấn an tín đồ dân Hồng Kông rằng cựu thuộc địa của anh ý sẽ không trở nên ép theo chế độ Cộng sản, đồng thời ông cũng cho rằng giữa Hoa lục với Hồng Kông sẽ không còn còn khác biệt trong nửa đầu thế kỷ XXI.

Bạn đang xem: Hồng kông là gì của trung quốc

Tương tự, Hội đồng Lập pháp (Leg
Co) có 70 nghị sĩ, nhưng mà chỉ tất cả 40 người trong số họ được thai theo thể thức ít nhiều đầu phiếu, 30 người sót lại được chọn lọc theo cách bổ ích cho những người dân thân Bắc Kinh.

Chính những đặc điểm này là lý do dẫn đến trào lưu Dù vàng 2014 của sinh viên đòi lại quyền từ chủ mang lại Hồng Kông, thậm chí còn là đòi độc lập. Tiếp theo, từ thời điểm năm 2016, đã xẩy ra nhiều vụ bắt cóc và chuyển sang Hoa lục các chủ công ty sách « dám » gây ra sách báo chỉ trích chỉ huy của tổ chức chính quyền trung ương.

Dự luật dẫn độ sang trung quốc - được chuyển ra đàm luận lần trước tiên vào tháng bố và theo dự kiến, vòng hai vào tháng Sáu và vòng bố vào trước thời điểm cuối năm 2019 - có lẽ rằng là giọt nước làm cho tràn ly, vì chưng nó cho biết thêm chính quyền Bắc tởm can thiệp quá sâu vào chủ yếu trị của sệt khu. Chắc rằng Bắc Kinh đã không lường trước được làm phản ứng ngày càng dũng mạnh mẽ, thậm chí là là vượt khích, của xã hội dân sự Hồng Kông, đặc biệt là ở giới trẻ.

Liệu cơ quan ban ngành Bắc Kinh đã từng bước xóa khỏi quy chế « một quốc gia, hai cơ chế » nhưng Hồng Kông thừa hưởng ? Hồng Kông còn đóng vai trò đặc biệt trong nền tài chính và thiết yếu trị Trung Quốc hay là không ? giáo sư Jean-Pierre Cabestan, đh Baptist Hồng Kông, trả lời một số câu hỏi của RFI giờ đồng hồ Việt.


RFI : Thưa giáo sư Jean-Pierre Cabestan, từ trào lưu Dù vàng đến làn sóng biểu tình chống hình thức dẫn độ sang trung quốc đang diễn ra ở Hồng Kông, lực lượng nòng cốt của rất nhiều cuộc biểu tình này là ai ? Sau khi phong trào của sinh viên bị bóp nghẹt năm 2014, vày sao trào lưu đấu tranh vì dân công ty ở Hồng Kông lại vùng dậy được và huy động được đông đảo người tham gia như vậy ?

GS. Jean-Pierre Cabestan : phong trào Dù quà là một phong trào ủng hộ mở rộng nền dân nhà ở Hồng Kông. Và đó là một phong trào đầy tham vọng vì họ muốn thuyết phục tổ chức chính quyền Bắc Kinh gật đầu đồng ý bầu cử thêm đầu phiếu, nhưng nhất là dân chủ trọn vẹn cho các định chế của quánh khu.

Còn phong trào biểu tình cách đây không lâu chống lại dự pháp luật dẫn độ là một trào lưu phản đối sự lấn lướt, sự vi phạm luật về phần đa quyền tự do mà Hồng Kông sẽ có. Đó là một phong trào chống đối một luật đạo có nguy cơ hạn chế quyền tự do chính trị của tín đồ dân Hồng Kông, bằng cách đe dọa dẫn độ chúng ta sang trung quốc vì phần lớn tội mà chính sách Bắc Kinh rất có thể cáo buộc họ, trong khi những fan này đang sinh sống và làm việc ở Hồng Kông và hưởng quyền tự do chính trị lớn hơn nhiều so với sinh hoạt Hoa lục.

Tóm lại, chính là một phong trào phản phòng một đạo luật « thịt chết tự do thoải mái ». Bởi thế, theo tôi, phong trào này còn có quy tế bào rộng hơn với cũng vì vậy mà thu được rất nhiều thành công hơn. Và ngược lại, chính quyền Bắc Kinh, cũng tương tự chính quyền đặc khi đã yêu cầu chùn bước và đình chỉ dự giải pháp này.

Dự nguyên lý dẫn độ sang trọng Hoa lục vi phạm quy chế « một quốc gia, hai cơ chế ». Phải chăng chính quyền Bắc Kinh gồm ý định xóa sổ cơ chế này ?

Tôi không nghĩ rằng Bắc Kinh bao gồm ý định chấm dứt mô hình « mộtquốc gia, hai chế độ » mà ông Đặng đái Bình đề xướng vào đầu trong thời điểm 1980. Điều cơ mà Bắc Kinh hy vọng làm, trước hết hoàn toàn có thể là thắt chặt hơn, hạn chế một trong những thói quen làm việc Hồng Kông mà có tác dụng tác động cho Hoa lục. Tôi nghĩ mang lại trường phù hợp bắt cóc một số trong những nhà sách, xuất bản những nhà cửa chỉ trích những nhà lãnh đạo trung quốc cách đây vài năm.

Ngoài ra, Bắc Kinh có muốn tránh để Hồng Kông biến hóa một chỗ trú ẩn cho phần lớn cán bộ hoặc những người kinh doanh Hoa lục bị kết một số trong những tội « tế nhị », nhất là tham nhũng. Một lấy ví dụ là vụ bắt cóc một doanh nhân rất khét tiếng ở Trung Quốc, tên là Tiêu kiến Hoa (Xiao Jianhua), vì chưng mật vụ trung hoa tiến hành. Fan này đã biết thành đưa về Hoa lục. Hiện tại tại, nhà tỉ phú vẫn bị nhốt để chờ giới thiệu xét xử. Đây mới là điều mà Bắc tởm muốn thực hiện ở Hồng Kông.

Theo tôi, Bắc khiếp không muốn chấm dứt quy chế « một quốc gia, hai chế độ » mà hy vọng tránh nhằm Hồng Kông trở thành một căn cứ khuynh thay máu chính quyền trị đối với Trung Quốc, - đây đó là lằn nhóc đỏ -, có nghĩa là tránh nhằm Hồng Kông biến chuyển một mầm mống đối lập chính trị ngay nghỉ ngơi Trung Quốc trải qua các tổ chức xã hội dân sự, tổ chức triển khai phi thiết yếu phủ, đa số phái chủ yếu trị, báo chí truyền thông và những tổ chức tôn giáo sống Hồng Kông. Bởi vì lý bởi này, chính quyền Bắc ghê từng bước điều hành và kiểm soát báo chí, truyền thông media và đa số hiệu sách nghỉ ngơi Hồng Kông.

Và hiện nay giờ, đa số giới xuất bạn dạng và media bị Bắc ghê kiểm soát; hoặc hoạt động vì ích lợi của Bắc Kinh, dù không hẳn là điều hành và kiểm soát toàn bộ, vày vẫn còn một số trong những tờ báo độc lập, như hãng apple Daily… Nhưng yêu cầu nói là phần lớn báo chí bị kiểm soát, tất cả nhật báo khủng South china Morning Post, hiện thuộc sở hữu của tập đoàn lớn Alibaba.

Cộng đồng nước ngoài có tác động ra làm sao trong việc bảo trì mô hình « một quốc gia, hai cơ chế » được áp dụng ở Hồng Kông ?

Việc duy trì « mộtquốc gia, hai chế độ », so với chính phủ, thậm chí còn đối với bạn dạng thân ông Tập Cận Bình với với đảng cùng sản Trung Quốc, còn là uy tín vào mắt xã hội quốc tế. Họ hoàn toàn có thể và có quyền xong quy chế này một nhanh chóng một chiều, mà lại như vậy, hình hình ảnh của china sẽ bị tác động vô cùng nghiêm trọng, đó là còn chưa nói đến hậu quả liên đới đến Đài Loan.

Vì thế, chúng ta tiếp tục duy trì nguyên tắc « mộtquốc gia, hai chế độ » tuy nhiên thắt chặt điều hành và kiểm soát và quản lý điều hành một biện pháp trực tiếp hơn sệt khu này thông qua Văn phòng liên lạc với Trung Quốc. Công sở này nhập vai trò rất đặc biệt trong vấn đề cai quản lãnh thổ. Có ý kiến cho rằng văn phòng công sở Liên lạc cùng với Trung Quốc là 1 dạng cơ quan chỉ đạo của chính phủ « bis », đứng sau bà Lâm Trịnh Nguyệt Nga và cơ quan ban ngành Hồng Kông.

Dù sao, phải nói rằng bà Lâm Trịnh Nguyệt Nga và cơ quan ban ngành Hồng Kông không gửi ra ngẫu nhiên quyết định đặc biệt quan trọng nào mà lại không tham vấn văn phòng công sở Liên lạc này. Và văn phòng và công sở Liên lạc với Bắc Kinh ngày dần can thiệp sâu rộng vào việc làm chủ hàng ngày đặc khu Hồng Kông.

Hồng Kông còn giữ vai trò đặc trưng như trước xuất xắc không đối với nền tài chính Trung Quốc ?

Trước tiên, về mặt tởm tế, sứ mệnh của Hồng Kông trong nền tài chính Trung Quốc đã sút tương đối tuyệt hảo : từ 17% mang đến 20% trước khi được trao trả cho trung quốc cách trên đây 22 năm, xuống còn khoảng 3% GDP của china ngày nay. Mà lại đây lại là 3% quan trọng vì một trong những lý do.

Theo tôi, không chỉ trọng lượng khiếp tế, hơn nữa phải nhấn mạnh đến địa chỉ tài chính quan trọng của Hồng Kông. Thực vậy, rộng 1.300 công ty nước ngoài đặt trụ sở cấp cho vùng của họ ở Hồng Kông vì đây là một thành phố mở cùng với một đồng tiền có tỉ giá cố định và thắt chặt theo đồng đô la Mỹ. Vốn được tự do lưu thông sinh sống Hồng Kông, trong lúc ở Hoa lục, vấn đề đó là tất yêu được.

Vì thế, Hồng Kông vừa có các công ty nhiều quốc gia, mà cũng có cả rất nhiều công ty chuyển động vì công dụng của Trung Quốc, do họ được hưởng một trong những quy định linh hoạt không có ở Hoa lục. Toàn bộ những công ty nhà nước và tứ nhân của Trung Quốc, từ xuất bản đến khai thác dầu khí, như Alibaba, Hoa Vi... đều sở hữu chi nhánh ở Hồng Kông, qua đó, họ có thể phát triển được vận động ra nước ngoài nhanh rộng là tự trụ sở sinh sống Hoa lục. Bởi thế, Hồng Kông ship hàng cho lợi ích của Hoa lục cực kỳ nhiều.

Đó là còn chưa nói đến vị trí của thị trường chứng khoán, cho phép các nhà đầu tư chi tiêu Trung Quốc gọi vốn từ khắp chỗ trên nhân loại và hiện thời người trung hoa thích điện thoại tư vấn vốn sống Hồng Kông hơn là sinh hoạt New York, nơi bao hàm quy định nghiêm nhặt hơn, nghiêm ngặt hơn tương quan đến thông tin về những công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán. Vị thế, Hồng Kông phục vụ ích lợi cho tương đối nhiều người.

Về mặt tiện ích cá nhân, tương đối nhiều người giầu Hoa lục, từ giới kinh doanh đến những người dân có chức tất cả quyền trong bộ máy quyền lực, nhắc cả gia đình nhà ông Tập Cận Bình, Ôn Gia Bảo, số đông có một phần tài sản, một trong những phần gia đình, những căn hộ, doanh nghiệp ở Hồng Kông. Thực ra, các công ty này không đăng ký ở Hồng Kông mà ở đông đảo thiên con đường thuế như Cayman, Virgin... Đây là những tác dụng thực sự mang tính cá thể của những nhà chỉ huy Trung Quốc.

Tôi không nghĩ là họ muốn ngừng những điều kiện thuận tiện như vậy. Vị thế, Hồng Kông vẫn sẽ còn đóng vai trò quan liêu trọng. Không có ai ở Hoa lục ước ao giết bé gà đẻ trứng vàng.

RFI giờ Việt xin chân thành cảm ơn giáo Jean-Pierre Cabestan, đh Baptist, Hồng Kông.


Thư TinHãy dìm thư tin mỗi ngày của RFI: phiên bản tin thời sự, phóng sự, phỏng vấn, phân tích, chân dung, tạp chí

Đăng cam kết
Tải ứng dụng RFI để theo dõi toàn thể thời sự quốc tế

M22.037 12.21a4.872 4.872 0 0 0 1.115-3.49 4.957 4.957 0 0 0-3.208 1.66A4.636 4.636 0 0 0 18.8 13.74a4.1 4.1 0 0 0 3.237-1.53z" style="fill:#fff"/>">

Thành phố danh tiếng nhất Đông phái mạnh Á này có phải là một trong những phần của Trung Quốc?

*
Hong Kong gồm thuộc Trung Quốc?
Shutterstock

Mặc dù cho là thành phố mê say khách du ngoạn nhất trên cố kỉnh giới, thắc mắc được hỏi nhiều nhất trên top mạng tìm kiếm google là Hồng Kông thiệt sự trực thuộc nước nào, liệu có phải là của china hay không? Thật không thể tinh được vì câu vấn đáp không đơn giản dễ dàng như chúng ta tưởng tượng. Hồng Kông có hệ thống tiền tệ, hộ chiếu, các kênh nhập cảnh và hệ thống pháp lý riêng, chưa hẳn là 1 phần của Trung Quốc. Tuy vậy với lá cờ trung hoa tung bay từ những tòa nhà cơ quan chỉ đạo của chính phủ và quyền bổ nhiệm Thị trưởng tự Bắc tởm thì nơi đây cũng không trọn vẹn độc lập.

Chính thức thì Hồng Kông là 1 phần của Trung Quốc. Mặc dù Hồng Kông bao gồm hệ thống giám sát và đo lường riêng. Khoác dù đa số người Hồng Kông từ coi mình là người china nhưng bọn họ không coi quốc gia là một trong những phần của Trung Quốc. Chúng ta thậm chí còn có đội Olympic, quốc ca cùng cờ riêng.

Hồng Kông chưa bao giờ là một đất nước độc lập. Trước năm 1997 và sự kiện bàn giao Hồng Kông thì Hồng Kông là nằm trong địa của quốc gia Anh. Hồng Kông được giai cấp bởi một thống đốc được bổ nhiệm bởi quốc hội nghỉ ngơi Luân Đôn và chịu trách nhiệm với nữ hoàng. Về nhiều khía cạnh, sẽ là một chế độ cai trị ôn hoà.

Sau lúc bàn giao, trực thuộc địa Hồng Kông đang trở thành Đặc khu hành chủ yếu Hồng Kông (SAR) và cho những mục đích thỏa thuận khác là một trong những phần của Trung Quốc. Nhưng về cơ bản Hồng Kông được phép hoạt động như một tổ quốc độc lập. Sau đây chỉ là một trong những dẫn triệu chứng Hồng Kông gồm vai trò như một quốc gia độc lập.

Hồng Kông là giang sơn riêng

*
Hong Kong sử dụng khối hệ thống tiền tệ riêng
Shutterstock

Hong Kong’s Basic Law, theo thỏa thuận giữa trung quốc và Anh, luật pháp Hồng Kông sẽ giữ lại được lại khối hệ thống tiền riêng (đồng đô la Hồng Kông), hệ thống quy định và khối hệ thống nghị viện trong 50 năm.

Hồng Kông triển khai một bề ngoài tự cai quản hạn chế. Quốc hội được bầu một trong những phần bởi bỏ phiếu bình thường và một phần bởi những cuộc họp kín đáo của Bắc ghê đề cử những ứng cử viên rất nổi bật từ những cơ quan chính sách và khiếp doanh. Chief Excutive (Trưởng Đặc khu) được chỉ định vày Bắc Kinh. Những cuộc biểu tình trên Hồng Kông đang được tổ chức triển khai trong cố gắng buộc Bắc Kinh được cho phép thành phố có quyền biểu quyết dân nhà hơn. Sự thuyệt vọng này đã chế tạo ra ra một số trong những căng thẳng giữa Hồng Kông cùng Bắc Kinh.

Tương tự, hệ thống điều khoản của Hồng Kông trọn vẹn khác cùng với Bắc Kinh. Nó vẫn dựa vào luật chung của Anh với được coi là tự vày và bình đẳng. Tổ chức chính quyền Trung Quốc không tồn tại quyền bắt người ở Hồng Kông. Y như các quốc gia khác, họ cần nộp đối kháng xin lệnh bắt giữ lại quốc tế.

Nhập cư và kiểm soát và điều hành hộ chiếu cũng bóc tách biệt cùng với Trung Quốc. Khác nước ngoài đến Hồng Kông được miễn thị thực sẽ nên xin visa riêng để cho Trung Quốc. Có một biên giới quốc tế không thiếu thốn giữa Hồng Kông với Trung Quốc. Công dân china cũng cần bản thảo để mang đến Hồng Kông. Tín đồ Hồng Kông tất cả hộ chiếu riêng rẽ là hộ chiếu HKSAR.

Việc nhập khẩu cùng xuất khẩu hàng hóa giữa Hồng Kông cùng Trung Quốc cũng trở thành hạn chế mặc dù các nguyên tắc và qui định đã được nới lỏng. Đầu tư giữa nhị nước bây chừ tương đối từ do.

Đơn vị tiền tệ hợp pháp nhất ở Hồng Kông là đồng đô la Hồng Kông, được định giá bằng đô la Mỹ. Quần chúng tệ trung hoa là đồng tiền chính thức của Trung Quốc. Ngữ điệu chính thức của Hồng Kông là tiếng Quảng Đông cùng tiếng Anh, không hẳn tiếng phổ thông Trung Quốc. Tuy vậy việc áp dụng tiếng Phổ thông gia tăng nhưng đa phần người Hồng Kông ko nói được ngữ điệu này.

Xem thêm: Trận Tập Kích Trân Châu Cảng 80 Năm Trận Trân Châu Cảng: Bài Học Từ Quá Khứ

Về văn hóa, Hồng Kông cũng khá khác hoàn toàn so cùng với Trung Quốc. Hai non sông tuy chia sẻ một mối quan hệ văn hóa rất bền và đẹp chặt tuy vậy 50 năm giai cấp cộng sản làm việc đại lục và ảnh hưởng của Anh và nước ngoài ở Hồng Kông đã khiến cho nó trở buộc phải khác biệt. Những lễ hội, nghi lễ Phật giáo và những nhóm võ thuật từ tương đối lâu bị Mao Trạch Đông ngăn cấm trên Hồng Kông.