Ba người cửa hàng chúng tôi trở lại chiêu tập cổ trong Dã Nhân câu, các bước cũng đã sắp tới hoàn thành, chỉ chém xuống mấy hèn vách mộ đã vỡ ra một lỗ lớn, tôi cầm đèn pin sạc soi vào, không gian bên trong cũng không nhỏ, khoảng cách giữa dòng lỗ này với nền hầm mộ chênh nhau chừng rộng một mét, Tuyền khủng mừng rỡ, xắn ống tay áo lên định chui xuống, tôi vội vàng túm cậu ta kéo lại, nói: "Cậu mong mỏi chết à? Đi bắt mấy con chim sẻ về đây, đến chim sẻ vào lồng trước, thả xuống dưới chiêu tập xem unique không khí nạm nào đã!"


*

Bắt chim sẻ trong rừng rất dễ, chẳng như ở đều nơi đông đúc dân cư, bè phái chim thành tinh cả, nghỉ ngơi đây chỉ cần dùng loại bẫy đơn giản và dễ dàng nhất, rắc vài hạt gạo tấm, úp mẫu nồi nấu cơm lên trên, bạn nấp đằng xa, thấy chim sẻ đâm vào dưới nồi nạp năng lượng gạo, thì lag dây mang lại que gỗ chống bật ra, nồi ụp xuống, vậy là bắt được rồi.

Bạn đang xem: Ma thổi đèn: tinh tuyệt cổ thành

Một lần vẫn bắt được luôn luôn ba con, tôi nắm một nhỏ cho vào lồng, trên buộc sợi dây rồi thả xuống hầm mộ, hút nhị điếu thuốc, ước chừng thời gian cũng sẽ xấp xỉ, bèn kéo lồng chim lên, thấy hai mắt nhỏ sẻ trợn ngược, đang ngắc ngoải không sống nổi nữa rồi.

Ngôi mộ này bị bao bọc kín dưới đất đã mấy trăm năm, ko khí bên trong không lưu thông, thi hài hễ trước khi thối rữa hầu như trướng lên, cất đầy thi khí, tiếp nối da thịt nội tạng mới bước đầu phân bỏ từ trong ra ngoài, tuy nói trong hầm mộ không có môi trường chân không nên nghĩa, nhưng còn nếu như không thông gió, hương thơm thối rữa của xác bị tiêu diệt vẫn bị nén bên trong, mấy trăm năm tiếp theo cũng chẳng tung hết, đề cập cả không có thi khí, chỉ riêng ko khí hàng ngàn năm ko được lưu lại thông, cũng hình thành nên khí độc vô ích cho mức độ khỏe, một khi hít đề nghị khí độc ấy, dịu thì choáng váng choáng váng, nặng thì trúng độc cơ mà chết, trừ phi gồm trang bị phương diện nạ chống độc, bằng không làm việc khâu này hoàn hảo và tuyệt vời nhất không được tất cả chút thiếu cẩn trọng nào.

Xem ra ngôi tuyển mộ còn cần thời hạn để gió rừng thổi sạch sẽ khí độc đi, nên cửa hàng chúng tôi trở về triền dốc ăn uống một không nhiều lương khô thịt khô, về tối qua xuyên đêm không ngủ, lúc này lại làm bao nhiêu việc, mọi fan đều mệt lử, tuy vậy cứ nghĩ đến đồ vật trong chiêu tập thì bao nhiêu stress cũng tan biến đổi đi đâu hết. Đây là thứ 1 tiên shop chúng tôi hành động, rất tốt là kiếm ra được chút gì xứng đáng tiền, hiểu biết của tớ về trộm chiêu mộ trước tê chỉ tạm dừng ở tiến độ lý thuyết, hôm nay thực hành, thật sự cũng không thể xem là khó, tất nhiên điều này cũng có liên quan mang đến mục tiêu shop chúng tôi chọn lựa, người nữ giới Chân nước Kim bấy tiếng còn là 1 trong những dân tộc không được khai hóa, ngôi mộ này họ chế tạo gần như trọn vẹn phỏng theo vẻ ngoài của Bắc Tống, quy mô khôn cùng nhỏ, có lẽ cũng do thợ thuyền tín đồ Tống bị tóm gọn xây nên, cho dù sao công nghệ "Đỉnh lưu lại ly lửa rồng giữ báu" cực kỳ ư phức tạp, không tồn tại tay nghề cao thì khó lòng dựng lên được, xô lệch một chút, là đang thiêu chết fan xây mộ phía bên trong rồi.

Ăn hết lương khô, quan sát sắc trời cũng đã hết sớm, chắc rằng không khí trong mộ cũng đã lưu thông tương đối rồi, chúng tôi đều lo về tối nay lại bị con quái thú dưới hố tấn công, lạnh lòng đem đồ cho nhanh rồi chuồn sớm, vậy là có theo đồ gia dụng đạc, trở xuống Dã Nhân câu lần nữa.

Lần này vẫn buộc phải thả chim sẻ xuống trước, kéo lồng lên thấy chim vẫn tung tăng nhảy đầm nhót, xem ra đã không còn vấn đề gì nữa, tôi cùng Tuyền khủng uống mấy ngụm rượu trắng đến vững dạ, treo khẩu trang, bức xúc tay, cổ treo bùa tế bào Kim, ngực nhét móng lừa black và gạo nếp, tay rứa đèn pin, xẻng công binh treo ở hông, rồi ban đầu xuống mộ.

Anh Tử thấy vậy vội nôn nóng giữ chặt tôi nói: "Cho em vào xem với, em bằng từng này rồi nhưng vẫn không biết trong tuyển mộ cổ nó như thế nào cả?"

Tôi đáp: "Trong mộ cổ chẳng tất cả gì cả, tất cả mỗi mẫu xác với vật tùy táng thôi, có gì đáng xem đâu, thực tế anh cũng là phụ nữ dâu lần thứ nhất lên kiệu thôi, hồi trước đã lúc nào vào đâu. Cùng với lại, em chẳng yêu cầu sợ người chết lắm ư? Sao giờ lại không sợ hãi thế?"

Anh Tử vốn hiếu kỳ, giờ thấy tôi cùng với Tuyền bự ra bộ thần bí, lại càng tò mò hơn, quyết đòi xuống bằng được. Tôi ngẫm nghĩ, dẫu sao chỗ đây núi non hoang dại, cũng chẳng cần có người xem chừng (trộm chiêu tập rất ít khi 1 mình hành sự, thông thường đều là 1 nhóm ba người, một tín đồ đào đất, bởi cạnh hố không thể chất đầy đất lên được, đề xuất lại phải gồm một bạn chuyên chuyển đất, người sót lại thì đứng xa canh chừng), để cho Anh Tử vào tham quan du lịch cũng chẳng có vấn đề gì, tôi tìm cho Anh Tử một cái khẩu trang đeo vào, rồi dặn dò vài câu, vào trong ngàn vạn lần không được gỡ khẩu trang chống bụi ra, đồ vật nhất quality không khí trong đây không tốt, sản phẩm hai tương đối thở của tín đồ sống không được để lại trong mộ, rủi ro mắn, thứ ba không được thở vào xác chết, ngộ nhỡ quỷ nhập tràng thì vấn đề to. Tuy mọi là thần thoại cổ xưa mê tín, tuy vậy những phép tắc này đã gồm từ mấy ngàn năm trước, bất kể thế như thế nào cũng đều phải sở hữu cái lý duy nhất định, cẩn tắc vô ưu, toàn bộ mọi chuyện cứ theo lệ xưa mà lại làm là được rồi.

Tuyền mập đã lo lắng lắm rồi: "Hồ chén bát Nhất! Cậu trở bắt buộc lắm lời nắm từ lúc nào vậy, không dám xuống thì để cha Tuyền khủng đây từ xuống, mấy fan đợi đếm tiền đi."

Tôi đáp: "Mẹ đơn vị cậu, nhằm cậu xuống thì cho đến quan quách cũng chẳng tìm kiếm được ấy chứ, được rồi, chớ đấu khẩu nữa, trời sắp tối rồi, mau thao tác làm việc đi thôi."

Cái lỗ shop chúng tôi đào trên vách bí quyết nền hầm chiêu mộ chỉ trung bình một mét, chẳng đề nghị dây thừng, trực tiếp nhảy đầm xuống là được, chân tôi vừa đụng đất, trong thâm tâm không khỏi hơi căng thẳng, sau cùng thì cũng vào được rồi.

Diện tích hầm chiêu tập không lớn, nhiều lắm là bố mươi mét vuông, xem ra được thiết kế theo phong cách chiếu theo trạch viện sinh sống của người sống, tất cả buồng chính, phòng sau và hai phòng bên. Vị trí chúng tôi tiến vào là một trong trong nhị buồng bên đó, quan lại tài đặt tại giữa phòng chính.

Không bao gồm bệ để quan tài, giữa nhà đào một chiếc hố nông, cỗ ván đen sì sì để trong đó, lồi một nửa lên trên, đó là một ngôi mộ trong mộ.

Ở góc buồng gồm mấy cỗ hài cốt, đầu lâu đa số nứt lõm xuống, rõ ràng là dấu tích vày bị thứ cùn đập to gan lớn mật vào, rất có thể đều là đàn tù binh hoặc thê thiếp nô lệ bị tuẫn táng, shop chúng tôi không làm cho khảo cổ, bắt buộc cũng chẳng màng tới những thứ ấy.

Anh Tử bỗng kéo tay tôi: "Anh Nhất, coi bên trên tường còn tồn tại tranh này."

Tôi soi đèn sạc pin vào bức tường Anh Tử chỉ, trái nhiên tất cả một bức phù điêu màu, nhân thứ trong tranh hình dáng cổ xưa, chân thật như thật. Niên đại vẫn lâu, nhưng mà sắc màu vẫn còn tươi tắn, gồm điều bầu không khí trong hầm chiêu tập đã được lưu lại thông, chẳng bao thọ nữa rất nhiều bức bích họa này cũng trở thành phai màu thôi.

Tuyền bự tán: "Xem ra tín đồ chết trong chiêu tập này thời cổ đại hoàn toàn có thể còn là 1 họa sĩ nữa!"

Tôi mắng cậu ta, đừng tất cả thùng rỗng kêu to, thời Đường Tống, trong mộ vương hầu phần lớn đều bao gồm bích họa, dùng thuật lại những sự kiện béo của chủ tuyển mộ lúc sinh thời, họ xem demo coi tín đồ chôn trong đây là nhân vật vậy nào?

Bích họa thảy bao gồm tám bức, công ty chúng tôi lần lượt coi hết, những bức tranh này, gồm bức vẽ cảnh đi săn trong rừng, có bức là cảnh cùng bằng hữu uống rượu trong cung điện, gồm bức vẽ cảnh xuất quân tiến công trận, tất cả bức tả lại cảnh áp giải tù binh, bức sau cuối vẽ cảnh gia tước phong hầu, trong những bức tranh đều phải sở hữu một người đàn ông khoác áo lông chồn, chắc đó là người được an táng ở đây, xem ra đấy là một ngôi chiêu tập tướng quân, tối thiểu cũng là 1 Vạn hộ hầu.

Năm xưa, quân Kim phái nam hạ khử Tống, cướp bóc vô số vàng bạc tình châu báu, vị tướng mạo Kim này sẽ không chừng vẫn đem theo cả chiến lợi phẩm xuống dưới lòng đất cũng nên, đằng nào thì cũng đều là báu vật của người Hán chúng tôi, vậy cửa hàng chúng tôi cũng không khách hàng sáo làm cái gi nữa.

Trước tiên, chúng tôi đi xung quanh hầm tuyển mộ một lượt, nhì buồng bên toàn là âu sành chậu sứ, phòng sau tất cả bốn cỗ xương ngựa chiến và một số binh khí sát trụ, trong khi không còn điều gì nữa, coi ra tín đồ Kim ko hậu táng, tôi không ít cũng khá thất vọng, thắp ngọn nến ở góc cạnh Đông Nam, tía người thuộc tới trước áo quan trong buồng chính, gồm gì hay không chỉ từ trông cả vào đó vậy.

Thể tích quan tài khá lớn, gỗ lim sơn đen, trên vẽ hình mẫu thiết kế màu đá quý kim, màu sắc và chế tác hình đầy đủ vô cùng cổ quái, chắc là có liên quan đến tô tem của dân tộc bản địa Nữ Chân, tôi rờ mặt trên tấm ván quan tài, rất cứng cáp chắn, người nghèo thường thì không khi nào dùng nổi loại thùng dày dặn như vậy, được một cỗ bằng gỗ mỏng tanh thôi đã xuất sắc lắm rồi, fan nào túng hơn vậy thì chỉ bó vào chiếu cói rồi chôn bừa đâu đấy.

Cực phẩm trong những loại mộc quan tài chính là lõi âm trầm mộc (gỗ mun), có nghĩa là thụ tâm, một cây mộc mun từ lúc mọc đến lúc trưởng thành, chí ít nên mất mấy ngàn năm, thứ rất phẩm này chỉ bao gồm thể chạm mặt mà bắt buộc cầu, chỉ bao gồm hoàng thất mới được hưởng dụng, thi thể tín đồ chết đặt trong lõi cây chôn dưới đất, thi hài vĩnh viễn không thối rữa, đáng giá hơn quan tài pha lê chống phân hủy, hiệu quả hơn công dụng giữ tươi của tủ lạnh, kế đó là loại gỗ đoạn, mộc bách ngàn năm, thụ chổ chính giữa càng dày càng bao gồm giá, đầu tiên ngăn mang đến xác khỏi thối rữa, thiết bị hai không tồn tại mối mọt, rất có thể ngăn kiến tuyệt giòi bọ đục khoét, rất khác gỗ thông thường, chẳng được bao lâu đã bị mối mọt ăn hết, công ty mộ nào cũng đều không thích thi thể của mình bị bè đảng sâu bọ ăn uống cả, chỉ nghĩ mang đến thôi đã thấy tởm lợm rồi, bởi vậy yêu thương cầu so với gỗ quan tiền tài của những quý tộc xưa nay thường rất nghiêm khắc.

Chất mộc của cái cỗ áo trước mặt công ty chúng tôi đây tuy ko được như hoàng thân quốc thích, mà lại cũng được xem như là xa xỉ lắm rồi, tôi gửi lưỡi xẻng công binh ke vào rãnh nắp, rước sức nạy lên, ai ngờ đinh đóng rất chắc, hai lần nghiến răng nghiến lợi bẩy lên mà lại cũng ko được.

Tuyền phệ liền nhẩy vào trợ giúp, hai fan hợp sức, ở đầu cuối quan tài vạc ra vài giờ "cạch, cạch, cạch", ở đầu cuối cũng nạy ra được một khe lớn, cửa hàng chúng tôi lại chuyển đổi vị trí, nạy từng chiếc đinh lên một.

Trong hầm chiêu tập rất khô, vách chiêu mộ làm bằng chất liệu đặc biệt bao gồm khả năng chống thấm rất tốt, ngói lưu ly bên trên đỉnh mộ cũng không thấm nước, cả lại phần lớn lượng nước mưa sinh sống Dã Nhân câu rất nhiều được lớp lá rụng hút hết, vậy nên bụi bặm trong thùng rất nhiều, vừa rồi động một chiếc đã khiến bụi bờ bay mù, tuy vẫn đeo khẩu trang, nhưng shop chúng tôi vẫn bị sặc mang lại ho sù sụ, trở về tất cả thế nào thì cũng phải chuẩn bị mấy mẫu mặt nạ phòng độc, nếu như không sớm muộn gì rồi cũng mang dịch vào thân.

Tuyền bự định đẩy nắp quan tài ra, tôi đùng một cái muốn dọa cậu ta một phát, chơi khăm một vố, bèn duy trì cánh tay cậu ta lại bảo: "Tuyền béo, cậu đoán coi trong hậu sự có gì?"

Tuyền lớn đáp: "Tôi biết sao được, đằng làm sao thì thứ lấy được vào này hoàn toàn có thể đổi thành nhân dân tệ... Còn thay đổi được phiếu lương thực nữa."

Tôi cụ ý hạ thấp giọng nói: "Ngày trước, tôi có nghe ông nội nói một mẩu truyện trong sách tỉnh thái bình quảng ký, trong các số ấy cũng nhắc về nhị kẻ trộm mộ, một phệ một gầy, lũ họ đào được một cái quan tài khủng trong chiêu mộ cổ, bất luận lũ họ rước đao chém búa bổ, cỗ cỗ áo vẫn chẳng phải suy chuyển, tên khủng biết niệm Đại Bi chú, hắn đứng trước áo quan niệm một đoạn, công dụng nắp quan liêu tài tự động mở ra một khe hở... Bên trong thò ra 1 cánh tay mọc đầy lông xanh..."

Tuyền phệ chẳng hại gì, nhưng Anh Tử thì kinh vía, vội vàng nấp tức thì ra sau lưng Tuyền béo: "Anh Nhất, đừng nhắc linh tinh nắm nữa, buộc phải biết đấy là đâu chứ, định dọa chết tín đồ ta à?"

Tuyền bự biết tôi chỉ hy vọng dọa, không tính chứng sợ độ cao ra thì cậu ta đúng là chẳng hại gì hết, hồi đó hành động với mấy thằng không giống ở trường, cậu ta cũng thuộc mặt hàng cao thủ, thời gian này, phương diện Tuyền khủng chẳng có vẻ gì sợ hãi, ko mảy may kinh động trước sự việc dọa doạ của tôi, điệu bộ oai phong lẫm liệt nói : "Cô em Anh Tử ơi, đừng có nghe cậu ta, thằng oắt con này định dọa à, mà không nhìn thấy được rõ Tuyền lớn này là ai, mẹ kiếp, ông ngươi sợ chiếc quái gì nào, em cứ nhằm cậu ta đề cập tiếp đi!"

Tôi tức thời tiếp tục: "Cánh tay mọc đầy lông xanh kia, móng tay dài thêm hơn ba tấc, vươn một cái đã chụp được tên khủng đang niệm Đại Bi chú, kéo hắn vào trong, nắp săng lập tức khép lại, chỉ nghe bên phía trong phát ra giờ đồng hồ gào thảm thiết, làm tên còn sót lại sợ vãi linh hồn quay đầu chạy mất..."

Tuyền phệ nhe răng cười khan mấy tiếng, điệu cười gồm chút gượng gạo, xem chừng trong bụng cũng bắt đầu sờ hại rồi, nhưng vẫn cứ ra vẻ hảo hán, bước tới phía trước thích hợp sức đẩy nắp cỗ ván với tôi, tác dụng là cửa hàng chúng tôi dùng sức quá mạnh, đẩy một chiếc lật luôn cả nắp thùng xuống đất, phần nhiều thứ trong hậu sự đã gọn ngay trong tầm mắt.

Bên trong là thi thể một người bọn ông cao lớn, nước trong khung người đã bốc khá hết, chỉ từ lại lớp da khô đanh màu tím đỏ bọc lấy loại khung xương, đã được gần ngàn năm, phía trên đã có thể xem là giữ lại được tương đối hoàn hảo rồi, tuy ngũ quan sụt lún, đôi mắt mũi rất nhiều đã biến thành những hốc lõm đen sì, dẫu vậy vẫn hoàn toàn có thể lờ mờ nhận biết gương mặt, tín đồ này chừng bốn năm mươi tuổi, đầu team mũ Triều thiên, mình mặc áo bào thêu gai vàng, màu sắc hồng viền xanh, chân đi ủng Đạp Vân, nhị tay để ngang trước ngực.

Anh Tử làm việc sau sườn lưng Tuyền bự thò đầu ra nhìn vào bên trong một cái, ghê hãi hét lên: "Ối người mẹ ơi! gớm quá!" vội vàng ngoảnh đi nơi khác, không dám nhìn lại.

Cô nữ thét lên như thế, tóc gáy tôi cũng dựng ngược lên theo, mà lại quan quách nhảy cả ra rồi, còn rất có thể quay đầu vứt chạy sao? Đánh liều một phen vậy, tôi chắp tay vái tử thi trong áo quan ba vái: "Chúng con thiếu ăn thiếu mặc, vạn cực chẳng đã mới mang đến đây mượn ông vài mặt hàng đổi đem ít tiền nỗ lực cự qua ngày, gồm đắc tội thì xin chớ trách, đằng làm sao ông cần lên trời thì đã lên trời, cần xuống khu đất thì đã xuống đất, buộc phải đi đâu thì đi kia rồi, cát vết mờ do bụi lại trở về với cat bụi, bạc tình tiền châu báu hầu như là vật xung quanh thân, sinh không với tới, bị tiêu diệt chẳng cố gắng đi, ông cất giữ của cải cũng chẳng ích gì, bầy con là trộm cũng đều có đạo, đem đồ đi rồi, nhất mực sẽ đem đa phần xây mong sửa đường, cải thiện cuộc sinh sống nhân dân, noi gương bạn bè Lôi Phong, yêu ghét rõ ràng, luôn nhớ nguồn gốc, tiếp tục lập trường..."

Tôi vẫn còn một nửa đoạn nữa còn chưa kịp nói hết, Tuyền béo dường như không nhẫn nại thêm được nữa, tức thì thò tay vào áo quan mò loạn lên, tôi nhanh chóng nhắc nhở: "Mẹ kiếp, cậu vơi tay thôi, đừng bao gồm làm hỏng mẫu xác!"

Tuyền lớn nào chịu nghe lời, từ dịp vào vào hầm tuyển mộ đến giờ chẳng phát chỉ ra thứ gì đáng tiền cả, không tính mấy dòng bình dòng chum mẻ tan vỡ ra, chỉ toàn hài cốt của bạn và súc đồ vật bồi táng, tốn bao công sức, giờ chỉ còn trông ao ước vào mỗi dòng quan tài này còn có thứ gì khả dĩ hay không thôi.

Tôi thấy có khuyên nữa cũng vô ích, liền hoàn thành khoát yên lặng cho đỡ giá tiền nước bọt, cùng cậu ta lục những thứ trong quan lại tài, cạnh xác chết vẫn chính là mấy sản phẩm sứ, hồi ấy tôi không hiểu nhiều gì lắm về vật cổ, tốt nhất là đồ vật gốm sứ, chỉ thấy vài món sứ hoa xanh thời Bắc Tống, đối với lịch sử, công nghệ, quý giá của đồ dùng sứ tôi nhất loạt đều lừng chừng gì cả, chỉ biết vàng có giá ngọc vô giá, cứ cắm mắt cắn mũi tra cứu mấy miếng ngọc cổ, luôn thể tay vất hết trang bị sứ sang một bên, trời cao mến xót, sau cuối cũng kiếm được hai miếng ngọc bích trong tay xác chết, ngọc màu cánh trả, chạm thành hai bé như hình bé ngài, như thể bướm mà chưa hẳn bướm.

Chúng tôi ngắm song ngọc bích một dịp lâu, cũng chẳng thổ lộ được nó là sản phẩm gì, tôi chỉ biết đây có thể là phỉ thúy, đồ gia dụng từ trước thời Tống, chắc chắn rằng thứ quý, nếu không sao khi chết chủ mộ vẫn tồn tại giữ dĩ nhiên trong tay? Đoán chừng cầm nào cũng rất được mấy vạn tệ đây, vậy thì thật đâu có ít, cả nước bấy giờ cũng đâu được mấy tay "vạn phú", cụ thể đáng bao nhiêu tiền lúc trở về còn phải đặt Răng quà giám định xem đã, rồi liên lạc với mấy tay buôn Hồng Công, Đài Loan gì đó mà bán.

Xem thêm:

Tuyền mập vẫn chưa thỏa mãn, định cậy mồm xác chết xem bao gồm răng xoàn hay không, tôi bảo cứ tạm chũm này là được rồi, làm những gì cũng chớ quá cạn tàu ráo máng, để lại cho tất cả những người ta chút gì đấy, chúng tôi lại lựa mang mấy món đồ sứ bắt mắt trong quan lại tài, mấy món ko màu, không kiểu thiết kế thì để nguyên vào chỗ cũ.

Lấy thứ xong, tôi cùng với Tuyền bự khênh nắp áo quan lên bít trở lại, lần này tuy không được trúng trái đậm như dự định, cơ mà cũng chưa hẳn là tay trắng ra về, tôi nói cùng với Anh Tử với Tuyền béo: "Tạm vắt đã, bọn họ mau rời ra khỏi đây thôi, trát lại vách tuyển mộ cho khoan thai rồi dẹp đường trở về!". Ngừng lời tức tốc quay người định trở ra, như thế nào ngờ đột nhiên phát chỉ ra ngọn nến góc tường vẫn lẳng lặng tắt ngóm từ bao giờ