Đến cùng với Hà Giang, ngoài cảnh sắc hùng vĩ với vẻ đẹp long lanh từ hoa tam giác mạch, thì cũng nhớ rằng nhắc đến các đặc sản Hà Giang – một quả đât ẩm thực quánh sắc.

Bạn đang xem: Những chuyện đau thương nơi 'cối xay thịt người' ở mặt trận tuy dương


Cháo ấu tẩu

Với cái tên nghe tất cả vẻ khá lạ khiếnnhiều người không khỏi thắc mắc, nồi cháo được làm từ ấu tẩu này -một loại củ đặc trưng ở vùng núi Đông Bắc. Được xem như là mộtđặc sản Hà Giang, được người dân chế biến, giagiảm hợp lý gồm tác dụng như thuốc giải cảm.

*

Cháo ấu tẩu - đặc sản Hà
Giang

Món ăn tất cả vị đắng, nhưng sau đó sẽđọng lại ở cổ họng chút vị ngọt, người lạ lẫm có thể sẽ thấykhá khó khăn ăn. Do được ninh nhừ, chén bát cháo có độ sánh, nặng mùi thơm củanếp, vị ngọt đến từ thịt chân giò, vị ngậy ngậy từ trứng, ngoại trừ racòn vị đặc trưng của ấu tẩu.

Mức giá: 20.000 – 50.000đ/bát

Gợi ý địa chỉ ăn Cháo Ấu Tẩu:

- Hương – Cháo Ấu Tẩu: QL2, Thị xã
Hà Giang, Hà Giang

- Hoa Thế - Phở, bún cùng Cháo Ấu
Tẩu: ql 4C, Thị trấn Mèo Vạc, Mèo Vạc, Hà Giang

- Cháo Ấu Tẩu Ngân Hà: 161 Trần
Hưng Đạo, Trần Phú, Hà Giang

Thắng dền

Lần đầu nhìn món Thắng dền, bạn sẽnghĩ ngay lập tức đến bánh trôi, bánh chay ở Hà Nội, giỏi bánh cống phùở Lạng Sơn. Bánh cũng được làm cho từ bột nếp, thường sẽ nhân ái đậuxanh, viên được nặn nhỏ, là món bánh thường được ăn vào mùa đôngchắc chắn sẽ đem lại cảm giác phù hợp thú, ấm lòng mang lại mỗi khách dulịch.

*

Thắng dền - Hà Giang

Thắng dền ngon hay là không là ở bátnước dùng, đây là một hỗn hợp có vị ngọt của đường, vừa béo vừangậy vừa cay từ nước cốt dừa và của gừng, được đun nóng rồi múc rabát, rắc thêm không nhiều lạc xuất xắc ít vừng thì quả thật thừa tuyệt vời.

Mức giá: 10.000 – 15.000đ/bát

Gợi ý địa chỉ ăn Thắng dền: 154Trần Hưng Đạo, Hà Giang

Thịt trâu gác bếp

Là một tỉnh thuộc miền núi phía
Bắc, Hà Giang cũng bao gồm truyền thống có tác dụng thịt trâu gác bếp –đặc sản ở Hà Giang. Từng miếng thịt trâu sau khiđược tẩm ướp đầy đủ gia vị được xiên qua que to xong xuôi treo ở gácbếp, để lại hương vị đặc trưng, thơm ngon đặc sắc.

*

Thịt trâu gác bếp

Thịt trâu gác bếp vị là món ăntruyền thống gia đình ở vùng núi buộc phải sẽ không có chuyện sử dụngchất bảo quản như thịt bò khô, con kê khô,… Món ăn đặc sản Hà Giang nàythường được mọi người tin tưởng thiết lập về làm quà tặng cho đồng nghiệp, giađình, bạn bè,…

Mức giá: 800.000 –1.200.000đ/kg

Gợi ý địa chỉ sở hữu Thịt trâu gácbếp:

- Thị trấn Tam Sơn, H. Quản Bạ, Hà
Giang

- Tập thể bộ đội bien phòng, Tổ 3,P. Nguyễn Trãi, Hà Giang

Rêu nướng

Rêu nướng được xem như là đặc sản củangười Tày – dân tộc tất cả nền văn hoá ẩm thực khôn xiết phong phú, đadạng. Vì chưng đây là một món đặc biệt đề nghị việc chế biến sao để cho ngoncũng đòi hỏi một kiên thức, kỹ năng nhất định của người dân địaphương.

*

Rêu nướng

Là một món ăn bổ dưỡng thuộc hươngvị rất nổi bật, rêu nướng được nhiều du khách chú ý, tuyệt thậm chílà “nghiện” lúc đến với Hà Giang. Không tính ra, rêu nướng còn có khảnăng chữa nhiều bệnh, giúp giải độc, giải nhiệt, lưu thông khíhuyết, tăng sức đề kháng,…

Mức giá: 20.000 – 50.000đ/đĩa

Gợi ý địa chỉ ăn rêu nướng: Làngngười Tày, Xuân Giang, Hà Giang

Phở chua Hà Giang

Vào sáng sủa sớm, liệu Hà Giangcó đặc sản gì đặc sắc? Best
Price xin trả lời ngay, đóchính là phở chua – món ăn chứa đầy sự chất phác, nguyên liệu chủyếu là bánh phở tươi ngon, được chọn từ những hạt gạo dẻo thơm chanvới nước cần sử dụng chua ngọt.

Phở chua – món ăn độc lạ Hà Giang,thường được ăn kèm với thịt lợn rán, lạp xưởng giỏi thịt vịt quay,ăn thuộc đu đủ giỏi dưa chuột rồi rưới nước cần sử dụng lên. Để tăng thêmphần hấp dẫn, bạn hãy gọi ngay thêm chai rượu ngô, có tác dụng một vài chénrượu ngô ngọt ngọt ăn với phở chua chua vào buổi sáng sủa thì hoànhảo.

*

Phở chua - Đặc sản Hà
Giang

Mức giá: 25.000 –35.0000đ/đĩa(bát)

Gợi ý địa chỉ ăn phở chua: Phở chuagia truyền: 12 Bạch Đằng, Thị xóm Hà Giang, Hà Giang

Thắngcố

Thắng cố là món ăn truyền thống củangười dân tộc H’mông, nổi tiếng ở Sapa và Hà Giang, sau được dunhập vào dân tộc Dao, Tày,… Hiện nay, Thắng cố đã núm đổi,cải tiền dần theo khẩu vị khách hàng du lịch. Người ta thường sử dụngthịt ngựa, thịt bò, thịt trâu xuất xắc thịt lợn để món ăn trở cần dễ ăn,dễ đón nhận hơn. Lúc ăn, bạn tất cả thể chấm thêm với muối ớt tiêuchanh để tăng hương vị.

*

Thắng cố

Mức giá: 100.000 – 350.000đ/nồi (4,5 người ăn)

Gợi ý địa chỉ ăn Thắng cố nổibật:

- Chợ phiên Đồng Văn

- quán thắng cố Mộc Miên

- tiệm thắng cố bà Tú Lan

Thịt lợn cắp nách

Thêm một món ăn ngon Hà Giang nhưng mà bạnkhông được bỏ qua đó là món lợn cắp nách. Đây là giống lợn nhỏ, chỉkhoảng từ 10 – 15kg, được nuôi thả rông yêu cầu thịt hơi nạc. Thịt lợncắp nách được chế biến theo nhiều cách: nướng, hấp giỏi xào, mỗi mónlại ngon một kiểu. Lợn hấp chấm cùng nước mắm tỏi ớt xuất xắc gia vịtiêu chanh cũng đều cho ra những trải nghiệm hấp dẫn. Còn các mónthịt lợn nướng, xào rét với miếng thịt săn chắc, đậm đà, ăn kèmvới những loại rau củ thơm thì cũng chả yếu cạnh.

*

Thịt lợn cắp nách quay

Mức giá: 100.000 – 140.000đ/kg

Gợi ý địa chỉ ăn Thịt lợn cắp náchnổi bật:

- quán ăn Âu Việt, Thị trấn Đồng
Văn

- nhà hàng Trung Vân, Hà Giang

Cơm lam Bắc Mê

Hà Giang là một vùng đất trông đượcnhiều loại gạo nếp nổi tiếng thơm ngon, góp phần khẳng định chỗđứng của món Cơm lam Bắc Mê – đặc sản đặc trưng của dân tộc Tày nơiđây. Mang vẻ bình dị, chỉ có cơm nướng tốt nấu ăn thuộc với muốivừng tuyệt sang hơn là thịt gà nướng thôi nhưng cũng đủ sức làm bao contim lưu luyến.

*

Cơm lam Bắc Mê Hà Giang

Nấu cơm lam Bắc Mê ko chỉ tất cả mỗigạo nếp dẻo ngon là đủ, còn phải kể đến ống tre, ống nứa, trúc – lànhững nguyên liệu tạo yêu cầu độ thơm, độ hấp dẫn, nét độc đáo, vị ngonngọt của món ăn này.

Mức giá: 25.000 – 50.000đ

Gợi ý địa chỉ ăn Cơm lam Bắc
Mê:

- Chợ phiên Bắc Mê

- Chợ phiên Đồng Văn

Bánh cuốn Đồng Văn

Bánh cuốn Đồng Văn gồm lẽlà lựa chọn sản phẩm đầu khi nói về món ngon Hà
Giang
. Điểm đặc biệt của món ăn là bánh cuốn được trángmỏng, cuốn dài, to, ko ăn cùng với nước mắm nhưng mà lại ăn cùng vớinước xương hầm đậm đà, điểm thêm vài nhánh rau mùi trông đã sướngcon mắt.

*

Bánh cuốn Đồng Văn

Bánh thường gồm 2 kiểu nhân, một lànhân thịt băm mộc nhĩ, hay là nhân trứng to béo, ngậy ngậy, chắcchắn đủ sức gọi mời bạn đến thưởng thức thêm một lần nữa.

Mức giá: 30.00 – 40.000đ/bát

Gợi ý địa chỉ ăn Bánh cuốn Đồng
Văn:

- Bánh cuốn Bà Bích, H.Đồng Văn, Hà
Giang

- Bánh cuốn Bà Hà: 31 Phố Cổ, Thịxã Hà Giang, Hà Giang

- Bánh cuốn Ngân Nga: Thị trấn Đồng
Văn, Hà Giang

Bánh tam giác mạch

Vào khoảng tháng 10 đến tháng 11hàng năm, mọi người thường kéo đến Hà Giang để ngắm nhìn, thưởngthức hoa tam giác mạch Hà Giang.

Hạt tam giác mạch được xay để làmbột bánh, góp món bánh ko bị khô cứng cơ mà lại bao gồm lớp vỏ min mànghơn. Thường, bánh tam giác mạch sẽ được nướng bên trên than tất cả độ thơm,bên trong bánh mềm xốp, là món ăn đường phố, nhẹ nhàng, cũng tất cả thểmang một ít về làm quà cũng rất ổn.

*

Bánh tam giác mạch

Mức giá: 10.000 – 15.000đ/cái

Gợi ý địa chỉ ăn bánh tam giácmạch:

- Chợ phiên Đồng Văn

- Chợ phiên Mèo Vạc

Mèn
Mén

Mèn mén là món ăn cực kỳ độc, lạ từtên gọi đến hương vị mà nó đem lại. Đây là món ăn được làm từ ngôgiã, là món ăn cực kỳ dân dã, được người dân Hà
Giang ăn thuộc với những món như canh rau củ cải, canh thịt,canh tấu. Nhiều người sẽ thấy hơi nặng nề ăn món này, lời khuyên răn từBest
Price cho các bạn là đề nghị ăn thuộc với canh rau củ cải, bởi đây làcách dễ ăn nhất, cơ mà vẫn cảm nhận đầy đủ được hương vị tổngquát.

*

Mèn mén

Mức giá: 15.000 – 20.000đ/bát

Gợi ý địa chỉ ăn Mèn Mén: Chợ cóc
Hà Giang

Xôingũ sắc

món ngon nổi bật Hà
Giang
, xôi ngũ sắc sẽ khiên những bạn phải trầm trồ lúc lầnđầu tiên thấy món ăn này. Xôi có 5 màu sắc phổ biến: trắng, đỏ, xanh,tím, quà tượng trưng mang lại ngũ hành: kim, mộc, thuỷ, hoả,thổ. Với món xôi ngũ sắc, không chỉ sở hữu lại sự đẹp mắt, ngonmiệng mà lại còn mang tính chất thiêng liêng vô cùng to lớn. Món ăn nàykhông thế thiếu vào mỗi mâm cỗ của đồng bào dân tộc Hà Giang – làbiểu tượng văn hoá nơi đây.

*

Xôi ngũ sắc

Mức giá: 5.000 – 20.000đ/gói

Gợi ý địa chỉ mua Xôi ngũ sắc:

- Chợ phiên Đồng Văn

- Chợ phiên Mèo Vạc

Trên đây là list top 12 đặcsản Hà Giang thuộc địa điểm nổi bật, hi vọng bài viết sẽ đem đến chocác bạn nhiều thông tin hữu ích để gồm thể trải nghiệmdu lịch Hà
Giang một cách tuyệt vời nhất. Quanh đó ra, Best
Price sẽ giúp bạn giải đáp vềmột số tin tức về tour du lịch Hà Giangcũng như vé máy bay, khách hàng sạn, tour du lịch, combo du lịch,... ởnhiều địa điểm khác. Liên hệ ngay để được tư vấn một phương pháp chi tiếtvà cẩn thận nhất!

mặc dù nhiên, hơn 50 năm trôi qua, sau thời điểm được đổ tự ống bương new tịch thu gửi sang mẫu chai thủy tinh, thì hiện đồ vật cứ vơi cạn dần.
*

Ông Trịnh Văn Đảm, hơn 80 tuổi, sống sinh sống TP.Hà Giang - fan dự phiên tòa xét xử xét xử bè bạn phỉ tàn sát fan ở Đồng Văn năm 1959 - kể: “Phỉ thời trước sợ lắm. Tôi gặp chúng nó, thấy ám hình ảnh nhất là lúc tòa tuyên án. áo xống nó mặc thông thường như bạn Mông thôi, dẫu vậy nét mặt nó hung ác kỳ lạ lắm, thể hiện thái độ của nó dịp ra phiên tòa cũng vẫn hết sức hung hãn, kiêu căng, ngông nghênh. đứng đầu là tên rubi Chỉn Cáo. Tội lỗi của nó khủng khiếp lắm. Bao gồm tang triệu chứng đang giữ gìn tại bảo tàng, nó giết người lấy mỡ bụng rán cho vô ống bương xào rau ăn dần.

Tại tòa, nó kể, nó phun cán bộ mình, nó treo lên buộc vào cội cây mận làm bia phun thi. Trong phiên tòa bọn nó nhận tội hết, nó chỉ cho những người ta xem luôn luôn những ống đựng mỡ người. Nó kể, nó rán mỡ fan để khống chế hồ hết cán cỗ đi theo cách mạng, hạn chế lại chúng nó. Bây giờ, mỗi lần gặp mặt lại hiện đồ gia dụng lọ mỡ tín đồ trong bảo tàng kia, tôi lại khóc cùng về công ty lại mất ngủ. Cả tuổi trẻ em của tôi góp sức cho việc mở đường niềm hạnh phúc xuyên cao nguyên đá với mở đường dọc ngang tỉnh Hà Giang, rộng ai hết, tôi phát âm nỗi nhức nổi phỉ cũng như tội ác thời trung cổ của chúng. Các hiện vật dụng như vậy, lúc trưng bày sống bảo tàng, rất cực hiếm trong tố cáo loại ác, loại xấu và cho con cháu bây giờ thấy được sự hy sinh của rứa hệ đi trước, vì bình yên cuộc sống.

Ấy là một trong những câu chuyện đau đớn, có nào đấy rùng rợn thê lương về một thời tăm buổi tối kinh hoàng của miền địa đầu cực bắc tỉnh giấc Hà Giang. Phỉ làm thịt cán bộ yêu nước vào khoảng thời gian 1959 trong cái loạn đóng cổng trời của các thế lực bội phản động. Bọn chúng khênh bọn họ ra chợ, xả thịt, rán mỡ, nấu nướng thắng cầm cố thịt fan để dùng với nhau. Cán bộ lên xét xử phạm tội của phỉ, chúng khai ra, bà con kể lại cùng rồi tín đồ ta choáng váng khi nhận được đúng tang đồ dùng “rạch giời rơi xuống” là một ống bương đựng mỡ người. Gạt nước mắt, anh cán cỗ bảo: Đó phải là 1 trong những hiện vật bảo tàng xứng tầm, để mãi mãi lịch sử cần yêu cầu lên tiếng bài trừ cái ác, từ đó tôn vinh những giá trị của sự bình yên với lòng nhân ái.

*
“Phiên tòa lưu động” xét xử tội lỗi của đồng đội phỉ man rợ đông đảo bà con tham dự với panô căng rộng dòng chữ “tin tưởng triệt nhằm vào con đường lối xét xử của Đảng và chủ yếu phủ”.

Hơn nửa nuốm kỷ qua, cho dù qua nhiều tên thường gọi và nhiều lần tách nhập, lọ mỡ tín đồ vẫn long đong được chuyển mấy trăm cây số đi khắp những bảo tàng thức giấc Hà Giang, tỉnh Hà Tuyên (cũ), rồi cả bảo tàng Khu từ trị Việt Bắc (cũ). Và tháng 10.2015, một cốt truyện vô cùng bất ngờ xảy đến: bao gồm hai đàn bà trung niên đến chạm mặt thạc sĩ Âu Văn đúng theo - Giám đốc kho lưu trữ bảo tàng Tổng hợp Hà Giang - nhằm xin… mở lọ mỡ chảy xệ người, rước một ít đi xét nghiệm AND. Vì họ tin rằng, nhiều khả năng, mỡ bụng ấy đã làm được rán trường đoản cú thịt của chủ yếu cụ thân có mặt họ - liệt sĩ Nguyễn Thanh Chữ.

Lọ mỡ bạn của kho lưu trữ bảo tàng tỉnh Hà Giang chắc chắn rằng ở Việt Nam không có thêm “phiên bản” hoặc “dị bản” nào nữa. Hiện đồ gia dụng thì không được sờ vào, nhất là lúc đó là mỡ thừa của một hoặc vài người cán cỗ đã bởi nước bởi vì dân nhưng mà bị đồng đội lòng lang dạ sói giết mổ theo lối tàn khốc, tàn bạo hơn cả thời Trung cổ. Mặc dù nhiên, hơn 50 năm trôi qua, sau khoản thời gian được đổ trường đoản cú ống bương bắt đầu tịch thu gửi sang mẫu chai thủy tinh, thì hiện đồ gia dụng cứ vơi cạn dần.

Cán bộ bảo tàng phải “nhốt” lọ mỡ người vào tủ kính kín, đính thêm xi keo ở miệng chai, tuy nhiên, không hiểu biết nhiều ma xui quỷ khiến thế nào, lọ mỡ vẫn tiếp tục vơi một phương pháp đáng rùng mình nhất. Tấm bìa dựng cạnh hiện đồ gia dụng lọ mỡ người kia, thuyết minh rõ: Đó là lọ ngấn mỡ người, được cán cỗ ta thu tự ống bương cơ mà phỉ rán ngấn mỡ cán cỗ rồi tích tụ tại xã Lũng Phìn, trước là huyện Đồng Văn, ni là huyện Mèo Vạc, tỉnh giấc Hà Giang.


*
Đông hòn đảo bà con tham dự với panô căng rộng dòng chữ “tin tưởng triệt để vào con đường lối xét xử của Đảng và thiết yếu phủ”.

Chuyện xảy ra trong tháng 12 năm 1959. Lân cận là la liệt các hiện đồ vật khác, cả một gian trưng bày cáo giác tội ác của phỉ. Bọn chúng mổ bụng, moi gan, nấu ăn ăn, treo xác cán cỗ lên làm bia tập bắn. Điều này cuốn lịch sử dân tộc Đảng cỗ tỉnh Hà Giang có chép.

Phòng trưng bày cũng không thiếu thốn ảnh: bé dao của tên phỉ khét tiếng Sùng Mí Thưng đã dùng để xả thịt rán mỡ cán bộ năm 1959; tập hình ảnh xét xử lỗi lầm của bè đảng phỉ đông nhung nhúc, “phiên tòa lưu lại động” với phần đông bà con với panô căng rộng mẫu chữ “tin tưởng triệt nhằm vào con đường lối xét xử của Đảng và chủ yếu phủ”; cơ nữa, nhỏ dao mà phỉ Nguyễn Pó Thiên sinh hoạt Hoàng Su Phì đã dùng để làm giết 7 cán bộ ta; xa xa là loại câu liêm cong như lưỡi hái thần chết, vì tên phỉ Tráng Séo Khún điều khiển, hắn làm thịt tới 50 dân hay ở ly Pài, Xín Mần, với vì sao là di chuyển nổi phỉ cùng bọn chúng mà bà bé không đi theo.

Trong kho lưu trữ bảo tàng Hà Giang, gồm lẽ, hiện thiết bị ám ảnh bất cứ ai nhất, vẫn là lọ mỡ fan trưng bày trên tầng 2. Nhiều người bảo, vào khu vực trưng bày này, chúng ta thấy rùng mình, toát các giọt mồ hôi hột, chúng ta nghe hầu như tiếng căm giận, quật cường của bà con và cán bộ nơi đây, trong cuộc chiến đấu bảo vệ Đồng Văn thuở ấy. Anh Âu Văn Hợp, sau cả chục năm ròng gặp gỡ lại, tôi thấy anh vẫn giản dị, trung hậu, bé dại nhẹ như vậy.

Và vẫn chính là giám đốc bảo tàng. Có bạn bảo, cái chức kia ít fan tranh giành, cơ mà anh hợp thì say đắm với các hiện đồ gia dụng bảo tàng rất dị của Hà Giang. Anh bảo: cũng đều có người tranh luận, khen chê xung quanh bài toán “nên hay là không nên” phân phối lọ mỡ người kia. Bởi nhiều người dân không hy vọng nhớ về một giai đoạn mông muội, tăm tối, hung ác đến thế. Nhưng đồ vật gi của lịch sử vẻ vang thì rất cần phải trả nó về đúng địa điểm “trùng khít” và nguyên thể của chính nó chứ.

Hơn nửa thế kỷ trôi qua, trải những lần tách bóc nhập, dọn kho, bàn giao công tác, thậm chí cán bộ đi thu “vật chứng” lọ mỡ tín đồ cũng chết cả rồi. Nhân triệu chứng vụ việc cũng về với tiên sư cha hết. Hồ sơ vụ câu hỏi rất mỏng. Nhưng cái “cốt” của hiện đồ gia dụng thì quá rõ, “bìa” của lý kế hoạch ghi rõ: Lọ ngấn mỡ người, năm 1959. Bao gồm các cụ thể thế này, khi bảo tàng đem trưng bày ngơi nghỉ Đồng Văn để cáo giác tội ác của phỉ, thì bà con đến xem vô cùng đông.

Họ bảo, cán cỗ làm không đúng rồi, lọ mỡ bạn mà cửa hàng chúng tôi thấy nó đề xuất ở ống tre, ống bương chứ. Điều đó mang đến thấy, bài toán rán mỡ, xả thịt, đựng mỡ vào ống bương đã bao gồm trong cam kết ức của nhiều bà con. Bài toán này trùng khít với bộc lộ của cán bộ văn hóa truyền thống về vấn đề họ gửi mỡ từ bỏ ống bương thanh lịch lọ thủy tinh trong để trưng bày. Thêm nữa, ví như trường hợp của những cán bộ thương nghiệp, thuế, hải quan bị phỉ giết, chuyện rán mỡ, thổi nấu thắng rứa được khắc ghi rất rõ.

Có ngày giờ, gồm hành vi và tất cả cả tên của liệt sĩ. Sát đây, khi bên báo đến phỏng vấn những ông mua Vản Sấu (xã Sủng Là), ông Bình, ông Giàng Pà Sính (xã Lũng Phìn), rồi ông Trịnh Văn Đảm (thành phố Hà Giang), ông Nguyễn Bình Địch (nguyên cán bộ lãnh đạo huyện Hoàng Su Phì), đại tá Nguyễn Kim tầm thường (nguyên cán bộ chỉ huy quân sự tỉnh Hà Giang)… mọi là phần nhiều bà con, cán bộ, lãnh đạo cừ khôi am phát âm vụ việc, nhiều người trực tiếp chứng kiến phiên tòa xét xử tội trạng của phỉ trước hàng chục ngàn đồng bào, lời khai “ăn gan uống máu, rán mỡ, nấu bếp thắng cố gắng người” của phỉ, phần lớn kể các câu chuyện tương tự như những gì vẫn viết ở trên.

*
Bức chân dung còn lại của người liệt sĩ Nguyễn Thanh Chữ bị xẻo thịt, rán mỡ trên Đồng Văn, năm 1959.

Theo bọn chúng tôi, sẽ là lời chứng thực sự thật nhức lòng mà không muốn tin họ cũng yêu cầu tin, không muốn nghe thì lịch sử vẻ vang vẫn cứ công bố và đang còn lên tiếng. Ông chung còn dấn mạnh, lúc mới thu được lọ mỡ fan theo lời khai “đã ăn uống mất một phần hai lọ” của phỉ, người của ta ban sơ nghi là chúng rán mỡ chảy xệ cán bộ hải quan, nhưng lại cả khu vực bấy giờ đồng hồ chỉ có 6 cán cỗ hải quan. Lâu dài này, họ bắt đầu biết, sẽ là mỡ của nhì cán cỗ thương nghiệp.

Khi thực sự đã không thể rõ ràng hơn, thì mới có thể đây, đàn bà liệt sĩ Nguyễn Thanh Chữ đến chạm chán ông Giám đốc bảo tàng Hà Giang với xin được mở nắp lọ mỡ người lấy “mẫu vật” đi xét nghiệm AND. Trò chuyện với bọn chúng tôi, chị Nguyễn Thị Ninh (con gái liệt sĩ Chữ) mang đến biết:

Tại sao chị tin trong hiện vật kho lưu trữ bảo tàng lọ mỡ người kia có thể có một trong những phần thân xác của tía chị?

Chị Nguyễn Thị Ninh:Lúc cha tôi mất, tôi mới chỉ 4 tuổi, cô em ruột mới 2 tuổi, lúc bé tôi do dự gì cả. Khủng lên nghe bạn ta đề cập thì hai bà bầu mới bảo nhau đi tìm kiếm hiểu: Xem cha mình làm việc ở cơ quan nào, ở thị xã xã nào, cha bị giết thịt ở đâu, giết theo kiểu gì. Tôi bắt xe khách qua xóm Lũng Phìn, trước nó thuộc thị trấn Đồng Văn, ni sang huyện Mèo Vạc. Gặp một cụ công cụ bà địa phương tên là Bình, hỏi ông ở đây lâu chưa, bảo ông ở chỗ này cả một kiếp tín đồ rồi. Phỉ giết mổ năm đó nhiều người dân lắm, mày là nhỏ thằng Chữ nên không, mày nói như thể giọng ba mày, đứa em bao gồm hai răng khểnh và trắng trẻo như bố mày. Ông Bình làm công ty chúng tôi rùng mình, sợ hãi, bất ngờ.

Sao ông lại dìm ra cửa hàng chúng tôi và phát âm đúng tên bố tôi ngay? Sau này, ông ấy bảo, chạm chán chị là ông cũng đã rùng mình rồi bởi có gì đấy rất lạ. Về sau chị kiếm được cốt của tía chị, thì mới đưa bà mẹ chị lên quần thể mộ. Chị mang lại chỗ dân họ chôn bố chị ấy. Xót xa tốt nhất là giả sử bom Mỹ giết mổ “đùng” một cái thì còn đỡ đau, xót tốt nhất là họ kể, nó xả thịt tía chị, nó nấu ăn thắng thay nó ăn với nhau! (khóc).

Chị Nguyễn Thị Ninh:Bố tôi là cán bộ thương nghiệp. Hôm đó là thứ bảy, ông mới 22 tuổi, ông và một cán cỗ cùng ban ngành đi tự Phó Bảng thanh lịch Lũng Phìn thu thuế, thu được ít quá, nhị ông ngủ lại ngơi nghỉ trụ sở mến nghiệp thì phỉ ập đến. Hai người chui lên khe đá nằm cạnh sát cái đền rồng ở đó. Ba tôi trốn sống đó, tưởng vẫn yên rồi, trốn quá lâu, lại căng thẳng, ông thèm dung dịch quá đề xuất hút thuốc lá, cố gắng là bị bọn chúng phát hiện. Hôm đó, theo ông Bình và những nhân bệnh là ngày 14.11.1959 âm lịch. Nó vào bắt giết mổ và sáng hôm sau đem ra chợ có tác dụng thịt.

*
Lọ mỡ bạn trưng bày trên bảo tàng.

Ông cầm cố Bình nhắc với tôi như thế. Phỉ nó xả thịt bố tôi để dọa dân. Tôi nghe tin tức đó từ vô cùng lâu, vừa mới đây mới vô tình biết hiện đồ gia dụng lọ mỡ tín đồ ở kho lưu trữ bảo tàng tỉnh Hà Giang, lại ghi rõ lọ mỡ lưỡng lự của ai, chỉ biết của hai cán bộ thương nghiệp đề nghị tôi khôn xiết nghi ngờ. Xem lại thông tin từ bao năm nay, thì lại rùng mình: Mọi tin tức trùng khớp. Cả địa danh, thời gian, bí quyết xả giết thịt rán mỡ đó. Thú thật, tôi cũng không muốn khơi lại nỗi nhức này làm cho gì. Nhưng, đọc tin tức nói là lọ mỡ không có danh tính, bắt buộc hai chị em hy vọng tìm hiểu, xét nghiệm & của lọ mỡ.

Nếu là tía mình thì vẫn để kho lưu trữ bảo tàng thôi, nhưng nên biết rõ. Chứ hiện thời mà nói mỡ kia của ba mình thì mẹ tôi chắc khổ sở đến mức không sống nổi, bà già rồi với ở vậy nuôi con, khổ sở cả một đời rồi. Bao gồm lần tôi ở mơ cha tôi về, ba cho tôi một chiếc chum giống như của cải gì đó, hệt như hũ rượu buộc phải đó, trùm kín lắm, định xuất hiện xem tuy nhiên ông bảo chớ mở ra…

Lúc ông ra đi với không khi nào trở về nữa, thì chị còn khôn cùng nhỏ. Xin hỏi chị, cam kết ức của chị ý về ông là nạm nào?

- Ông là người dân tộc Tày. Bà bầu tôi vẫn còn, trong năm này 84 tuổi, cha tôi SN 1938, tuổi Dần, trường hợp còn sinh sống thì nay chỉ 78 tuổi. Mẹ tôi hiện giờ sống ở thị trấn Bắc Quang, lúc ba tôi mất ông new 22 tuổi. đầu óc của tôi giỏi lắm, ghi nhớ rõ ông về là tháng 10, cha cắt tóc cho con gái, ông còn sờ vào tai tôi, nói rằng con ngoan, bố đi công tác làm việc về cha mua hoa tai mang lại con. Đó là lần cuối tôi gặp gỡ bố, tía không khi nào về nữa. Những lần sờ lên tai, tôi lại khóc và nhớ ông.

Chị đang tìm thấy mộ cha mình ra sao?

- sau khoản thời gian bố tôi bị mổ bụng, xả thịt, rán mỡ, thời gian phỉ đi rồi thì bà nhỏ thu gom thi hài lại, mang chôn. Thời gian đó thiếu hụt thốn, chỉ tất cả 4 tấm ván thôi, 2 tấm xếp, nhì tấm dựng, thiếu nhì tấm cơ mà cũng cần đem chôn. Họ thêm một miếng gỗ nghiến gồm khắc chữ, ghi bọn họ tên, ban ngành thương nghiệp bên trên phần tuyển mộ tạm. Họ mang dao viết tên “Nguyễn Thanh Chữ” hẳn hoi. Ông Bình còn dẫn tôi lên vị trí đó, trên tất cả 7 ngôi mộ, tía tôi ở ngôi thứ hai khi đi từ ngoài đường lên trên núi.

Mộ bố tôi giờ được tuy tụ ở nghĩa trang Pả Vi - Mèo Vạc, ghi rõ “Liệt sĩ Nguyễn Thanh Chữ”, hy sinh vào năm 1959. Ông Bình còn kể, hôm bố tôi bị phỉ sát hại, trăng sáng sủa lắm, hôm sau bao gồm sương muối luôn. Gia đình cũng sẽ tìm đơn vị ngoại cảm nhằm hỏi cho chắc chắn ăn. Hồi đó, lúc di táng cho ba tôi, hai chị em không được hội chứng kiến, nghe nói, chống LĐTBXH Mèo Vạc chúng ta nhờ người bốc. Tôi sợ nhầm lẫn buộc phải nhờ nhà ngoại cảm lên, khấn bố nếu đúng cốt dưới mộ là của ba thì tía hiện lên cho nhà nước ngoài cảm biết. Nhìn thì mình không thấy gì, chỉ thông báo lời nhà ngoại cảm, chúng ta bảo và đúng là của ráng rồi.

Chị Ninh và gia đình, cả ông Âu Văn đúng theo và bảo tàng Hà Giang, đều hi vọng nhiều, cơ mà cũng băn khoăn nhiều về việc: Làm thay nào để xét nghiệm AND kiếm được người cha đã vì chưng nước quên thân đến hai bà mẹ chị Ninh? Vả lại, việc đó có nên làm cho không với nếu làm thì tất cả ra hiệu quả thật không? Có hiệu quả rồi thì để làm gì? Đây là những thắc mắc khó, không chỉ cần phải được soi rọi bằng ánh sáng khoa học…

*
Chị Nguyễn Thị Ninh - cán bộ y tế về hưu, con gái liệt sĩ Chữ - nói chuyện về cha mình và mong ước được đem “lọ mỡ thừa người” đi xét nghiệm AND.

Chị có biết kỹ rộng về chết choc của tía chị - liệt sĩ Nguyễn Thanh Chữ không?

Chúng tôi dìm lời “nhờ vả” ung dung từ phía anh Hợp, từ phía chị Ninh, rằng sẽ đem những băn khoăn này bỏ trên bàn các chuyên gia, những nhà khoa học hàng đầu của nước nhà. Câu hỏi này thì ko khó. Nhưng tất cả câu trả lời rồi, làm gì tiếp cùng với nó, lại chưa hẳn là chuyện dễ dàng dàng. Xét nghiệm được không?

Có fan nói có, có chuyên gia lại nói không, độc nhất là cùng với lọ ngấn mỡ nghi là tổng vừa lòng “thịt da” của không chỉ một người, này lại được cất giữ từ hơn nửa cố kỉnh kỷ trước. Cùng với tôi, mẩu truyện này như là 1 cầu nối thiêng liêng và ám hình ảnh bậc tốt nhất giữa hiện tại vật kho lưu trữ bảo tàng trong tủ kính, vào chai thủy tinh gắn keo kín mít kia với từng số phận con bạn đang hằng tối gạt nước mắt nghĩ về cha mẹ mình, nghĩ về số phận của lương dân trong số những sự kiện rợn người sau nách núi.

Xem thêm:

Phía sau các cổng trời chất ngất, ủ vào mây núi, vẫn tồn tại trùng trùng những “bí ẩn kế hoạch sử” đề xuất lời giải.