Trong chống bệnh, quản ngại gia Hoàng đặt cháo xuống, nhìn Nguyễn Quỳnh Anh đầy phức tạp: “Cô Quỳnh Anh, cô thật sự nghĩ do vậy sao?”

“Phải.” Nguyễn Quỳnh Anh mím môi.

Bạn đang xem: Vợ yêu em chạy đi đâu

Quản gia Hoàng thở dài: “Tôi biết cô sẽ trách cậu Vĩnh Hải, cơ mà cậu ấy...”

“Tôi không thích nghe ngẫu nhiên chuyện nào của anh ý ta, tôi mệt mỏi rồi.” Nguyễn Quỳnh Anh ngắt lời ông ko chút bởi vì dự.

Quản gia Hoàng nghẹn lại, kế tiếp chỉ biết cười khổ: “Được, tôi ko nói nữa, vậy cô Quỳnh Anh nạp năng lượng tí cháo này đi.”

“Cứ để đó đi, tôi tự ăn được.” Nguyễn Quỳnh Anh đan ống tay áo lại với nhau.

Trong phòng rất nóng nhưng sao cô vẫn cảm thấy lạnh.

Quản gia Hoàng cù người: “Cô ghi nhớ phải ăn uống đấy, còn nếu như không lát nữa lại nguội mất.”

“Ừ.” Nguyễn Quỳnh Anh gật đầu.

Quản gia Hoàng lập tức quay tín đồ rời đi.

Ngoài cửa, trần Vĩnh Hải thả tàn dung dịch xuống, âm thanh khàn khàn hỏi: “Cô ấy sao rồi?”

“Tình trạng của cô Quỳnh Anh hôm nay rất tốt, cậu Vĩnh Hải có lẽ rằng cũng nghe rồi.” quản lí gia Hoàng nhìn anh.

Trần Vĩnh Hải cúi đầu, nói đầy chế nhạo: “Cô ấy hy vọng tôi chết.”

“Lời cô ấy nói là lời giận dữ thôi.” quản gia Hoàng kiếm tìm đại một lý do.

Nhưng thiệt ra liệu có phải là lời tức giận không, trong tâm địa ông khôn cùng rõ.

Giọng điệu với biểu cảm của Nguyễn Quỳnh Anh khi nói ra mọi lời này cực kỳ nghiêm túc, cô ấy thiệt sự mong muốn Trần Vĩnh Hải đi chết.

Trần Vĩnh Hải xoa xoa mi tâm: “Không cần biết có phải là đông đảo lời tức giận hay không, cô ấy hận tôi là thật.”

Quản gia Hoàng trầm mặc.

Đúng vậy, nếu thay đổi lại là tín đồ khác, trải qua đầy đủ chuyện cô Quỳnh Anh đã từng qua, cũng biến thành hận è cổ Vĩnh Hải.

Có thể nói, tất cả những gì cơ mà cậu Vĩnh Hải cần chịu bây giờ, đều là vì anh trường đoản cú chuốc lấy.

“Cậu Vĩnh Hải, cậu tính về sau làm cụ nào?” quản ngại gia Hoàng chần chừ một hồi ngay tắp lự hỏi.

Trần Vĩnh Hải mấp đồ vật môi, góc nhìn có chút mơ màng.

Một lát sau, anh lại châm điếu thuốc, hít một hơi rồi nói: “Để cô ấy đi, tim của cô ấy không ở trên bạn tôi, vậy tôi để cô ấy đi, từ nay về sau, tôi với cô ấy sẽ không thể liên quan lại gì nữa.”

Nói xong, anh cũng không suy nghĩ vẻ mặt mong mỏi nói mà tất yêu nói của quản gia Hoàng ngay tức khắc quay gót bước đi.

Quản gia Hoàng lại thở dài thườn thượt, chỉ cảm giác rất mệt nhọc mỏi.

Tối đến, Nguyễn Quỳnh Anh ngủ lơ mơ trên chóng bệnh.

Lúc này, cửa ngõ phòng dịch bị một lực bự đẩy ra, hai người bọn ông treo khẩu trang bất thần xông vào.

Nguyễn Quỳnh Anh ngay trong lúc đó thức giấc lại, cảnh giác chú ý hai tín đồ đó: “Các anh là ai?”

Hai fan đó mặc thây cô, trực tiếp phát triển phía trước, một người bít mũi và miệng cô, người còn lại rút kim tiêm, tiếp đến bế cô thoát ra khỏi bệnh viện.

Nguyễn Quỳnh Anh lần chần hai tín đồ bắt cóc cô là ai, cũng không biết họ có nhu cầu đem cô đi đâu.

Trên đường đi, vào xe khôn cùng yên tĩnh, nhị người đàn ông vào xe từ đầu đến cuối không nói một câu nào, cô cũng ko thể gắng được ngẫu nhiên manh mối gì.

Đến lúc xe hoàn thành lại, cô bắt đầu nghe được hai bạn họ nói chuyện

“Tới rồi, là nơi này, ném cô ta xuống đi.”

“Gần đây tất cả ai không?”

“Tao coi rồi, không có.”

“Ok. Cấp tốc đi.”

Hai fan nói kết thúc liền đẩy Nguyễn Quỳnh Anh xuống xe.

Lúc này Nguyễn Quỳnh Anh new xem rõ được tình hình trước đôi mắt của phiên bản thân, đó là một con sông ở ngoại thành.

Lúc nãy nhị người bọn họ nói, đem fan vứt xuống sông.

Cho đề nghị họ dự định đẩy cô xuống sông sao?

Nghĩ mang đến đây, Nguyễn Quỳnh Anh trợn tròn mắt tởm hãi, miệng với mũi đa số bị bịt kín, trong cả tiếng kêu cứu giúp cũng ko kêu được nên cô phủ nhận nguầy nguậy, ước xin chúng ta buông tha mang lại cô.

Nhưng hai fan này rõ ràng là phần lớn kẻ xấu, căn bản không hề tất cả chút xót thương.

Chúng vừa kéo Nguyễn Quỳnh Anh về hướng lan can chỗ bờ sông vừa thì thầm với nhau.

“Đại ca, anh nói xem sao anh Hải lại ý muốn giết cô ta. Ít những gì cô ta cũng theo ông ấy thọ như vậy.”

“Mày thì hiểu cái gì. Người bầy bà này biết anh Hải giết bố của cô ta, nhổ cỏ thì nhổ tận góc, khiến cho sạch một lần, hơn thế nữa người bầy bà này còn cắn sừng anh Hải, ngươi nghĩ anh Hải sẽ lưu lại cô ta lại sao?”

“Ồ ồ... Lòng dạ người dân có tiền thiệt độc ác.”

“Được rồi. Đừng nói nữa, ném xuống đi.”

Bọn chúng vừa hạ giọng, Nguyễn Quỳnh Anh cảm thấy toàn thân trống rỗng

Sau đó, nước sông mát rượi tràn vào miệng cùng mũi, khiến cô vùng vẫy thống khổ.

Tuy nhiên, cô băn khoăn bơi, trên tín đồ lại bị trói bởi một sợi dây thừng. Mọi cố gắng của cô chỉ với vô ích, cảm giác nghẹt thở khiến cho cô thấy đau khổ và rồi khung người cô dần dần chìm xuống.

Cô hận. Cô thiệt sự rất hận.

Hận è cổ Vĩnh Hải, càng hận phiên bản thân chơi với một tên quỷ dữ như anh. Anh giết cha cô vẫn chưa đủ, bây giờ còn ý muốn giết cả cô. Anh chưa hẳn là bé người.

Đáng tiếc, hiện thời cô chẳng có tác dụng được gì, chỉ có thể từ trường đoản cú nằm dưới lòng sông mà hóng chết. Nếu hoàn toàn có thể sống trở lại, cô sẽ không còn yêu người lũ ông ấy. Cô yêu cầu báo thù. Báo oán sự sỉ nhục và tra tấn của anh ta, báo oán cho ba cô và báo thù cho tử vong này của cô.

Chỉ mấy phút ngắn ngủi, Nguyễn Quỳnh Anh nghĩ không hề ít thứ, tuy thế cô biết siêu rõ, dù cô có nghĩ các thế nào, cũng thiết yếu thành lúc này .

Vào thời gian này, một tiếng ùm vang lên, có thứ gì đấy rơi xuống nước.

Nguyễn Quỳnh Anh khó khăn mở mi mắt một tí, phát hiện ra một bóng bạn mơ hồ, vẫn vươn hai cánh tay tập bơi về phía cô.

“Là ai?”

Nguyễn Quỳnh Anh chống chọi mở mắt, muốn nhìn rõ xem người sắp tới là ai.

Chỉ là nước sông tối quá, khiến cô nhìn không rõ, cô nỗ lực không ngừng, nhắm mắt cùng mất dần dần ý thức.

Mà từ bây giờ trong căn bệnh viện, vày sự bặt tăm của Nguyễn Quỳnh Anh mà xôn xao hết một ngày

Không ai biết tại sao không thấy cô nữa, càng không có bất kì ai biết, cô ấy dường như không ở đây từ thời gian nào.

Quản gia Hoàng tức giận lôi đình, kêu cơ sở y tế kiểm tra camera, tiếp đến phát hiện tại một đoạn Nguyễn Quỳnh Anh khoác đồ bệnh dịch nhân, đeo khẩu trang cùng rời khỏi căn bệnh viện.

“Đã tối thế này cô ấy còn đi đâu?” quản lí gia Hoàng nhíu mày, nghi hoặc nói.

Viện trưởng ở cạnh bên cẩn trọng đề nghị: “Quản gia Hoàng, xuất xắc là họ báo công an đi, camera sau khi cô Quỳnh Anh tránh khỏi bệnh dịch viện đề xuất báo với họ new lấy được.”

“Tôi biết rồi, những anh báo cảnh sát đi. Tôi về bên trước báo với cậu Vĩnh Hải chuyện này đã. Cậu Vĩnh Hải vẫn không biết.”

Nói xong, cai quản gia Hoàng nóng vội rời đi.

Về cho tới biệt thự, quản lí gia Hoàng mang chuyện Nguyễn Quỳnh Anh nữa đêm rời khỏi cơ sở y tế báo mang lại Trần Vĩnh Hải.

Trần Vĩnh Hải sau khoản thời gian nghe xong, ban đầu còn kinh ngạc một chút, làm phản ứng sau đó nhàn nhạt hơn: “Cô ấy một lòng mong mỏi rời xa tôi, hiện thời làm vậy, cũng không có gì ngạc nhiên.”

“Nhưng tôi cứ cảm thấy có ở đâu không đúng.” cai quản gia Hoàng nói đầy nghi ngờ: “Cứ mang đến là ước ao bỏ đi nhưng vì sao phải nhất mực là nửa đêm.”

Nghe cho tới đây, trần Vĩnh Hải mím nhẹ làn môi mỏng, định nói gì thì thời điểm đó vang lên các giọng nói của người giúp việc ngoài phòng làm việc: “Cậu Vĩnh Hải, người bên cục công an tới, nói là chuyện của cô ý Quỳnh Anh..”

“Tôi biết rồi, xuống ngay lập tức đây.” trằn Vĩnh Hải không nói, quản gia Hoàng ở cạnh bên đã trả lời thay.

Mặc mặc dù biểu cảm cùng bề mặt Trần Vĩnh Hải bao gồm chút ko vui, tuy thế đã bước ra mở cửa, rời khỏi ngoài.

Đến phòng khách, è Vĩnh Hải trực tiếp trải qua viên cảnh sát.

Viên cảnh sát trông thấy anh, cẩn trọng đứng lên: “Anh Hải.”

“Tìm thấy bạn rồi?” trần Vĩnh Hải ngồi xuống, trầm giọng nói.

Viên cảnh sát đồng ý rồi nhấp lên xuống đầu: “Tìm thì tìm kiếm thấy rồi dẫu vậy thi thể vẫn chưa được xử lý, vô cùng xin lỗi anh Hải, ao ước anh thông cảm.” Một tiếng vỡ vạc vang lên, chính là tiếng ly thủy tinh bị bóp vỡ.

Trần Vĩnh Hải vậy mà lại bóp nát mẫu ly uống nước trong tay, đầy đủ mảnh thuỷ tinh đâm vào tay anh, từng giọt tiết tươi rơi xuống, nhuộm đỏ một mảng bên trên tấm thảm.

Xem thêm: Mách Mẹ Dấu Hiệu Sau Rụng Trứng Bao Nhiêu Ngày Thì Có Thai, Hết Kinh Bao Nhiêu Ngày Thì Rụng Trứng

Diễn Đàn Kênh Truyện » Truyện cảm xúc Tuổi Teen » Truyện Teen Đang chế tác » vk Yêu! Em Chạy Đi Đâu? (Tiên
Mun•Khương)


tientien178 - Tiên
Mun•Khương
Tài Khoản: 196 điểm Cấp 2 KTer thân thương - Thành Viên đồng ý Có 0 Huy Chương - coi Hoạt Dộng

VỢ YÊU! EM CHẠY ĐI ĐÂU?
Tiên
Mun•KhươngGiới thiệu nhân vật :NỮ:Cô-Thiên Ngọc Ái (victoria) : trong năm này vừa tròn 19 tuổi. Học đh năm nhị của ngôi trường Đại học khiếp tế, lao động trí óc cô lúc giỏi lúc *****( bao gồm vấn đề). Cô tải một giọng hát siêu hay, hát được không ít thể loại. Đặc biệt yêu thích tiếng Anh, Trung, Hàn,... Pama là quản trị tập đoàn thời trang, trang sức đẹp lớn độc nhất Âu Á-WIN do vụ việc về gia đình , khi lên đại học , cô tự kiếm tiền cùng tự học…Tính tình cô sớm nắng trưa mưa chiều râm buổi tối bão …Cô cực kỳ ghét bầy ông bạn Trung chỉ vày một lí do “.................''(Bạn thân của cô)Nó-Phương Anh ( jessi ): 19 tuổi, cài một khuôn mặt trắng trẻo, dễ thương ngay trường đoản cú nhỏ, tính tình trực tiếp thắng, nghĩ về gì nói đấy, do này mà gây ra tai hoạ******** a. Ngược cùng với Quỳnh Hương, cô hát ko hay bằng nhưng lại nhảy đầm rất xuất sắc nha. Nó nói theo một cách khác tiếng Anh, Trung cùng nhật. Pama là chủ tập đoàn thời trang lừng danh YZNAM:Anh- Âu Dương Thần: 29 tuổi, tổng tài của tập đoàn KING, một tập đoàn hùng vượt trội nhất thế giới. Anh vắt trong tay rộng 80% số cổ phiếu của quốc tế, là 1 người bọn ông lãnh khốc, giá lùng. Tuy nhiên một người đàn ông độc thân, giàu sang , có tài năng lại hết sức tuấn tú, làm cho bao nhiêu cô bé phải chết mê, chết mệt…Anh ghét nhất đàn bà, toàn là những người dân ham danh lợi…Nhưng tự khi gặp mặt cô, anh cần yếu nào chế ước được chính bản thân mình, chắc rằng anh đang yêu cô mất rồi...còn vài bí mật nữa(Mun:zô truyện ta vẫn kể mang đến hahaha...___Anh:kể mẹ nun ik hừ..)Hắn- Hàn Thiên Hạo: 29 tuổi, là bạn thân chí cốt của anh. Là quản trị của một tập đoàn lớn lớn sau KING tên YG…Anh giá buốt nhạt, vô tình…Là một người lũ ông ong bướm , bầy bà nằm bên dưới thân anh, đếm không hết dẫu vậy chẳng có ai sinh sống lại cạnh anh thừa 5 ngày. Không tính cô, cô đã khiến cho anh trở nên nóng áp,mặc dù có nhiều lúc cô châm chọc , làm cho anh nổi giận, mặc dù thế anh lại chẳng thể làm những gì ngoại trừ yêu thương cô. Anh lên tiếng khẳng định chủ quyền: “ Em là người thanh nữ của anh.”Còn một vài ba nv nữa zô truyện Mun sẽ giới thiệu sau.....Đây là truyện mình đầu tay của mình, tất cả gì sai sót thì mọi tín đồ góp ý giùm.... Thanks



tientien178 - Tiên
Mun•KhươngTài Khoản: 196 điểm Cấp 2 KTer thân thương - Thành Viên ưng thuận Có 0 Huy Chương - xem Hoạt Dộng

Chap 1Tại căn phòng căn hộ cao cấp mới:-Woaaaaaaaaaaaaaaa ! Đẹp vượt nha! công nhận mình đi làm việc ở công ty này được nha! Vừa có tiền xài, lại có 1 căn nhà vậy đẹp để ở! giỏi quá nha.-Đúng là xuất sắc thật! sau này khỏi lấy tiền ba chị em nữa hjhj. Cơ mà Victoria, hùi nãy tui nghe thấy giờ gì kêu nha.-Hử? tiếng gì?
Ngay lúc đó:-“ Ting Tính Tinh………………”- tiếng từ quanh đó cửa vọng vào
Hai đứa nó nhanh lẹ chạy ra thì nhận thấy ngay một cái hộp siêu đẹp nha. Gấp rút mở ra thì hai dòng Iphone nha, cực kỳ đẹp, một cái màu trắng, một cái greed color nhạt. Đúng màu mà lại hai đứa nó phù hợp nha. Trong vỏ hộp còn một vài dụng cụ đi kèm theo và một miếng giấy: “ Chúc mừng nhì em, hai em đã được trao làm nhân viên chính thức cho công ty chúng tôi, mặc dù còn vẫn học, nhưng cửa hàng chúng tôi sẽ chuẩn bị xếp cho những em vào rất nhiều giờ những em rãnh. Sau khi học ngừng , những em hoàn toàn có thể đi làm cho ngay tại công ty mà không yêu cầu phỏng vấn. Còn hè này những em vẫn cứ làm như thường, tiền lương cũng trở nên giống như hồ hết người. Vì dự án của nhị em sẽ thành công, buộc phải tiền lương chắc hẳn rằng sẽ nhiều hơn. Hai cái smartphone này là nhằm cho công ty chúng tôi liên lạc với các em lúc có bài toán cần. Ko kể ra, những em rất có thể là ở nhà mà không phải đến công ty, nếu như như những em làm tốt, hàng tháng đều sẽ sở hữu tiền thưởng.”Hai đứa nó ngây người, ngừng hoạt động lại và: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAa-Ha ha ha…. Vui thừa nha, lần này chúng ta phát tài a, vừa mới được chu cung cấp đầy đủ, vừa có tiền xài, công việc lại ổn định định, sau đây khỏi nên lo nha, tui đề xuất báo mang đến ba bà mẹ biết new được…- nhị đứa bé dại nhảy tưng tửng…(Mun:thôi ik 2 bà, k khéo ta tưởng tui viết về 2 đứa khùng trốn trại :\ :\ _____V,J:im ngay

*
_______Mun:xách dép chạy............-Này Jessi , ko giờ dự án công trình của chúng ta lại xài được, may mà họ biết giải pháp tận dụng nó, không thì đâu giành được như giờ. Hjhjhjhjhj........-Đương nhiên, còn yêu cầu nói. Hai họ cùng hợp tác và ký kết làm sao hoàn toàn có thể không thành công! Này Victoria họ đi ăn mừng vật gì đi? -Ăn cái gì? Tui mong mỏi mua kem vs kẹo !!!!!!!!!-Victoria ơi là Victoria! Bà không còn điều gì để nạp năng lượng hay sao! xuyên suốt ngày nạp năng lượng cái đó, bà không ngán cũng tốt thật!-Kệ tui bà! Bà cũng đâu kém gì tui! cả ngày chả bánh snack này cũng bánh snack nọ.-Ờ........thì trên tui thích ăn chớ bộ - Jessi ấp úng.-Vậy sao còn nói tui chi?- Victoria cắn lời rồi cười hjhj
Hai đứa nó đã mải mê nói đến thức ăn uống thì bỗng dưng nhiên điện thoại reo lên:-Alô!-A! Giám đốc!-Dạ-Chúng em phải đi thật sao?-Vâng ạ , chúng em sẽ bàn lại rồi gọi cho người đứng đầu sau!-Bye bye~ giám đốc


tientien178 - Tiên
Mun•KhươngTài Khoản: 196 điểm Cấp 2 KTer thân thương - Thành Viên chính thức Có 0 Huy Chương - xem Hoạt Dộng

Chương 2 :Ba ngày sau, tại sân bay Tân đánh Nhất, cô và nó đã ngồi ăn uống kem ngon miệng thì đột nhiên nhiên:-Ê Victoria! tín đồ đó không phải giám đốc sao?-Where?-Đó!! Ở đó kìa!-Ừh! Ông ấy sắp tới làm gì? Nhìn bộ dạng của ông ấy kìa, giỏi là đã tìm tụi mình. - Cô vẫn bình thản mà nạp năng lượng kem.-Không biết , nhằm tui demo gọi! – Nó nói-Giám đốc ơơơơơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii?
Bỗng nhiên , tất cả mọi fan quay tín đồ lại nhìn nó, hệt như nhìn người vũ trụ vậy a. Nó xấu hổ, cúi khía cạnh xuống làm cho cô nhảy cười:-Ha ha! mang đến chừa dòng tật lanh chanh?-Kệ tui~ vô duyên!-Hứ! tất cả lòng cảnh báo mà lừng chừng nghe! cỗ bà chưa từng nghe câu: “ đắn đo thì dựa cột mà nghe, cứ nói le te,người ta đấm mang đến vỡ mồm “ aaaa.... Bà cứ như vậy, sau này ế nha.-Ế mẫu đầu bà. Không nhìn lại bản thân đi ,bà đã và đang có ai đâu mà nói tui. Hứ!~ Tui cute trắng trẻo gắng này, mặc dù muốn cũng không ế được. Bù lại , bà nha, làm ơn đi, kiếm nhanh một thằng kìa. Ha ha- Na tấn công nó một vạc vào đầu nhỏ Hương.-Kệ tui, tui mới gồm 19. Yêu làm gì sớm, rắc rối. -Haiz, khoanh tay bà luôn. Hai đứa nó mãi mê tranh cãi mà không còn hay biết một người bọn ông đã từng đi đến ở bên cạnh họ. Thời điểm này, cô quan sát phía sau thì không còn hồn, bé dại thấy vậy ngay tức khắc quay fan lại thì giật mình, lên tiếng:-Giám đốc a, ngài đề nghị nói trước cho em một giờ nha! không có ngày em bị hù đến đứng tim nha! cơ hội đó ngài nên trả chi phí viện tổn phí nha!! -Ha ha, đâu chỉ tại ta. Tại các cháu cứ mãi mê nói chuyện, ông không tiện lên tiếng thôi.- Ông gãi đầu.Ông quan sát hai người con gái trước mặt. Ba mẹ của hai đứa nó nhờ cất hộ gắm cho ông, nếu không phải là fan quen, ông đang không phải như bây giờ. Haiz. Nhưng mà may là nhì đứa nó cũng ko quậy lắm, lại khôn cùng hiểu biết trong việc kinh doanh. Con nhỏ nhắn Victoria thì giỏi về giao tiếp, tởm doanh, còn con bé nhỏ Jessi lại rất tốt vi tính, mang đến hai đứa nó vào doanh nghiệp ông làm việc, cũng không xẩy ra lỗ 1 chút nào a. Dự án công trình lần trước của nhị đứa nó khôn cùng tốt, cũng nhờ này mà ông đã trả được số chi phí mà công ty đang nợ ngân hàng.Thấy ông hình như đang quan tâm đến cái gì đó,Hương lên tiếng:-Giám đốc, ông tất cả phải mang đến tìm đàn em không, tất cả chuyện gì a?
Nghe thấy cô nói, ông tạm thời thời dứt khỏi cân nhắc của mình. Tiếp nối quay lại chú ý hai đứa nó, cười cười:-À! Ta mang đến để nói mang lại hai cháu biết, dự án mà ta giao mang đến hai cháu đã có fan làm rồi, các cháu không cần thiết phải làm nữa-Gì? Vậy là tụi cháu không được đi nữa sao giám đốc!-Nó nhăn mặt, bĩu môi. Cô đã sẵn sàng rất nhiều cho chuyến hành trình này nha.-Không, hai con cháu vẫn được đi. Mặc dù là dự án đó đã làm chấm dứt nhưng vé và phòng đã đặt sẵn. Coi như công ty thưởng cho những cháu về dự án lần trước, dự án đó đã giúp sức công ty vô cùng nhiều. -Hử? mà lại giám đốc, công ty đã thưởng cho chúng cháu rồi nha-Ha ha, chính xác là đã thưởng, nhưng mà mà chuyến du ngoạn này cũng là để cho các cháu giao lưu và học hỏi một chút để sau này rất có thể làm quen dần dần khi đề nghị đi công tác làm việc xa. Kế bên ra, ở hotel đó, mấy ngày tiếp theo còn có một trong những buổi giao lưu giữ giữa những công ty to nhỏ, ông mang đến hai con cháu đi vày tin vào tiềm năng của nhì cháu. Hơn nữa , cũng như là cho các cháu ngủ hè, vào năm sẽ làm việc tất bật, không tồn tại thời gian nghỉ, những cháu còn phải tới trường nữa mà. À! Ông quen thuộc biết với gia đình Jessi, nhưng cũng là đồng bọn của ông Victoria, phải hai cháu cứ điện thoại tư vấn ta là ông cũng được.Dù sao ta cũng không tồn tại cháu gái nha.-Oh! dòng đó thì ko thành vấn đề! Hjhj, đúng không ạ Victoria! – Nó hí hởn, tất cả giám đốc hậu thuẫn, sau này dễ ợt tung hoành hơn nha.-Ừh! Vâng ạ! cho dù sao con cháu cũng đang cần một tín đồ ông nuôi, vậy thì luôn tiện thể chào đón vậy haiz...- Cô nhí nhảnh nói khiến cho cả 3 cùng bật cười
Ngay cơ hội này, thông báo trong sân bay vang lên. Ông tức thời quay sang nhị đứa nó,rút ra hai chiếc thẻ:-Chuẩn bị bay rồi! những cháu vào trong đi! Đây là thẻ tín dụng của các cháu, trong những số đó đã có tiền lương mon này rồi. Các cháu lúc đến Đài Loan thì thay đổi tiền rồi xài.Thẻ tín dụng. Woa không hẳn nằm mơ chứ. Cô cùng Na chú ý nhau, kế tiếp chạy lại ôm ông :-Woa! Ông à ~ Ông thật giỏi nha! Hjhj
Hai đứa nó hí hửng.-Ha ha, ta biết là những cháu đã thích mà! Thôi các cháu vào đi , không thì trễ đấy.-Dạ! bọn chúng cháu chào ông ạ!- Vừa nhận thấy thứ mình ước muốn , nhì đứa nó trở buộc phải lễ phép hơn hay ngày.-ừh! những cháu đi đi! doanh nghiệp có việc,ông yêu cầu về trước.-Dạ! Ông đi thong thả! bóng dáng ông vừa khuất, nhì cô nhảy đầm tưng tưng như nhỏ điên làm cho mọi bạn bu vào trong 1 đoàn nhìn. Nhì đứa nó đỏ mặt, liền hối hả xách hành lí chạy vào trong , cũng may kịp lúc, máy cất cánh vẫn chưa đựng cánh.Cất ngừng hành lí, hai đứa nó ngồi tám một chút, tiếp nối mạnh ai nấy ngủ, tấn công một giấc lừng chừng trời trăng gì nữa.



tientien178 - Tiên
Mun•KhươngTài Khoản: 196 điểm Cấp 2 KTer thân mật - Thành Viên bằng lòng Có 0 Huy Chương - xem Hoạt Dộng

Sân bay quốc tế Đào Viên tại Đài Loan-Hai cô à, nhị cô, máy bay đã hạ cánh! – Cô tiếp viên lay nhì đứa nó. Quan sát hai đứa nó sẽ ngủ, thiệt là.Nghe thấy tiếng kêu, Cô tỉnh giấc dậy, vừa mở đôi mắt ra thì thấy một cô tiếp viên mặt hàng không đứng trước mặt, không hiểu gì hết liền hỏi:-Có chuyện gì vậy chị?-Máy cất cánh đã hạ cánh rồi!-A! Đã hạ cánh rồi! Xin lỗi chị, nhằm em kêu con bạn rồi xuống tức thì á- Cô áy náy, cười trừ-Ê Jessi ! Dậy đi , mang lại nơi rồi!-Ưm…ưm…ưm…..cho tui ngủ thêm 5’ đi.- Nó cù sang khu vực khác, liên tiếp chiến đấu.-Đến địa điểm rồi dậy đi! – Victoria nhíu mày
Nó vẫn tiếp tục yên lành nhưng mà ngủ, không hề cách như thế nào khác, cô bèn la to:-A! Cháy bên rồi
Đang ngủ ngon giấc lành, chợt nghe thấy tiếng cháy nhà, vào đầu cô liền mở ra một câu” Nhà của bản thân mình bị cháy”, Ngay nhanh chóng , mở mắt, la to:-Bố tín đồ ta, cháy nhà! gồm ai góp tôi với!Vừa nói xong thì nó cảm thấy tất cả gì sai nha. Nhìn xung quanh thì mới có thể chợt dìm ra, liền quay về phía con đồng bọn của mình đang cười sặc sục:-Con nhỏ dại kia, bà không hề việc gì có tác dụng hử? Sao lại trêu tui, mong mỏi chết hử???-Ai kêu! Tui call mà bà không nghe, máy bay hạ cánh rồi, đi thôi!- Cô bĩu môi-Hử? Hạ cánh rồi sao , cấp tốc thế? Thôi trở xuống , kiếm chiếc gì quăng quật bụng đã, đói vượt ak!!! _ Nó kêu ca-Ừm , đói thật, đi thôi. Ăn xong bọn họ đến khách sạn nghỉ ngơi, mai sau đi thăm quan,tiện thể mua sắm ít đồ. Cho dù sao thì 3 ngày nữa new đến bữa tiệc, chúng ta mua áo quần mặc lun.-ừm đi thôi
Xuống sân bay, nhì đứa nó tại vào một trong những quán ăn uống , ăn uống no nê một giở , nhị cô cho khách sạn nhận phòng , rửa mặt rửa với lăn cù ra ngủ mang đến sáng hôm sau.Sáng hôm sau, hai đứa nó thoát khỏi khách sạn và bắt đầu cuộc quấy phá của mình. Trước tiên, cô với nó đến ngân hàng đổi tiền, sau đó đi nạp năng lượng một bữa và đây giờ là đang đứng trong khu sắm sửa nha. Khu buôn bán này thiệt lớn, làm cho hai bạn họ đi ý muốn rả cả chân. Sau một hồi , họ đi qua một siêu thị bán áo quần dạ hội. Những bộ đồ tại đây thật đẹp cùng sang trọng,Jessi lên tiếng:-Woa! quả là khu mua sắm lớn nha. Victoria nè, bà xem ,toàn quần áo đồ hiệu đẹp không à! nhưng mà nè, chúng ta vẫn chưa tồn tại đồ đi dự buổi gặp mặt hay là ghé vào đây mua luôn đi ha!Cô nhíu mày, lên tiếng:-Thui tiếng tui mún nạp năng lượng hà Thấy vậy, Nó lườm cô một cái:-Bà cả ngày ăn. Thọ lâu họ mới được một chuyến du lịch, bắt buộc chơi tới số chứ! Tui đề nghị mua, còn bà nữa , không mua thì mặc dòng gì? -Ê ! xuất xắc là tui sở hữu cho bà bộ super man nha! Được đó. Đẹp nha! – đầu nó bỗng nhiên phát sáng, khiến cho cô thật mong muốn giết đứa bạn này.Đầu cô bốc khói, cô giơ tay, tán mang lại nó một phát vào đầu, hừ giá nói:-Hừ! Tui vẫn để dành riêng tiền sở hữu đồ mờ !!!!!-Ừm! Cũng được, bà đi đi, đứng cùng với bà một hồi, tui bại não lun nha. Mà….hjx hjx………bữa sau có gì ung dung nói, đừng tất cả động tay cồn chân, lần này vào đầu có thể sau này tui đần độn là trên bà hết đó. – Nó mếu máo.-Oh, xin lỗi nha,tui lỡ tay. Xuất xắc là hôm sau , tui thay đổi chỗ, xuống cái mặt của bà được ko – Khuôn khía cạnh cô bây giờ rất ư là giảo hoạt nha.Nghe cô nói vậy, nó ôm mặt, lắc đầu:-KHông được nha, tui thà để bà tán vào đầu hơn! nhan sắc của tui bắt buộc bị phá hủy được,tui còn đề nghị cua trai nha! -Xì ! thui tui đi đây, bà cài đặt đồ đi, hùi nữa xuống dưới tui hóng bà hen.- Cô nhảy cười một tiếng-Ừm ! Đi đi! Not see you again! – Nói chấm dứt nó phóng bay vào quầy.Cô khước từ mỉm cười, nhìn đứa bạn lanh chanh hết nói của mình. Sau đó liền tiến về hướng có tiệm kem mà đi, vào đầu cô bây giờ chỉ còn kem với kem mà lại thui, không chú ý người vùng phía đằng trước , lại đâm sầm vào, khiến cô bổ ngã. -Ai da! - Cô hét lên.Trước mặt cô là người bầy ông khổng lồ lớn, cao khoảng chừng 1m9 , mặc áo vét màu đen, trông thật phong độ. Chỉ mỗi loại tội là chiếc mặt cứng đơ như phiến đá vậy, không cần đụng vào cô cũng có cảm hứng lạnh như băng. Vốn sơ ý đụng người, anh định phát triển xin lỗi. Vắt nhưng, thiếu nữ này lại chú ý anh chằm chằm. Cô tất cả khuôn mặt nhỏ nhắn, nước domain authority trắng hồng, thân hình cân nặng đối, trên tín đồ là bộ quần áo giản dị, không lòe loẹt như mấy người đàn bà kia, mấy bạn đó quả thật rất ghê tởm! Chỉ vày hám danh lợi mà lại đeo bám anh, chẳng có tín đồ nào tử tế, ung dung cả. Nhìn cô nàng trước mặt vẫn đơ người nhìn anh, anh hừ lạnh, thanh âm lạnh buốt vang lên:-Cô không vấn đề gì chứ? Đi đứng yêu cầu nhìn đường cẩn thận. Còn nữa, đi xuống đường nhìn bạn ta châm bẩm như vậy, sẽ có người hiểu nhầm ?
Nghe trong tiếng nói của anh có một ít châm chọc, cô nổi máu. Cô gấp rút đứng dậy, phủi quần áo, rồi tiến về phía anh, lãnh đạm nói:-Hiểu nhầm gì a? Nói tôi mê trai sao? tốt là nói tôi giống như người mới nhìn thấy lũ ông lần đầu? HỪ ! Anh tưởng anh đẹp mắt lắm sao, cũng chỉ được loại mã hiệ tượng mà thôi. Anh thoáng mẫu sửng sốt, tuy thế sau đó mau lẹ trở lại bình thường. Nhưng điều này không qua nổi mắt cô. Anh nghĩ, chắc hẳn rằng đây là lần thứ nhất có fan nói với anh như vậy. Tuy nhiên , người đàn bà nào gặp gỡ anh cũng điên đảo,chỉ có cô là không. Thật thú vị! trong đầu anh bây giờ đang nghĩ , giỏi là sở hữu cô ấy về ở kề bên anh,trở thành người thiếu phụ của anh a.Nghĩ mang đến đây, anh không khỏi cười nhạt.Cô nhìn ánh nhìn anh ta, vừa rồi anh ta sửng sốt nhưng lại rất hối hả lại bình thường. Người bọn ông này quả thực không 1-1 giản, cô mới đến đây, cũng không nên gây các chuyện. Cô ngẩng đầu lên thì thấy anh ta đang châm bẩm nhìn mình. Bị một người đàn ông nhìn mình như vậy, cô có chút khó chịu. Cô định bước tiến để tránh gặp mặt thêm phiền phức. Nhưng chưa kịp đi thì anh ta lên tiếng, trong giọng nói của anh bây chừ rất ôn nhu, không thể lạnh như lúc trước nữa:-Em làm vk của anh nha?
Cô trợn mắt, không tin tưởng vào mắt mình. Đây là người đàn ông hững hờ vừa rồi sao, tự nhiên và thoải mái lại trở đề nghị ôn nhu, êm ấm như thế. Nhưng mà mà bắt đầu lần đầu chạm mặt anh ta đang nói như thế, chắc là chưa phải mình cô đâu. Cô hừ mạnh, khinh hay liếc quan sát anh, lạnh lùng nói:-Quả nhiên lũ ông sinh sống đây ai cũng như nhau. Xem ra đây không phải là lần đầu tiên của anh. Xin lỗi,nhưng bài toán làm vk anh, tôi không có hứng thú. Hiện giờ , tôi có vấn đề đi trước, bye bye.Nói chấm dứt cô mau lẹ rời đi. Vừa đi được mấy bước thì nghe thấy một thanh âm phía sau truyền đến:-Anh tên Âu Dương Thần, ghi nhớ kĩ……………Cô hừ lạnh. Tên anh ta thì liên quan gì đến cô. Thiệt xui xẻo, tức thì ngày thứ nhất đã gặp mặt phải một bạn đê tiện thể như vậy. Cô phải hạ quả bắt đầu được. Cố gắng là, cô hối hả bước về phía tiệm kem mà lại không để ý rằng, bao gồm một tín đồ vẫn nhìn theo cô …Thấy cô đi xa, anh mỉm cười nhẹ. Cuối cùng, anh cũng kiếm được người thanh nữ cho mình. Cô gái,em thật thú vị. Để xem, em làm thế nào hoàn toàn có thể thoát ngoài anh đây. Anh rút điện thoại cảm ứng ra, rét giọng nói:-Tìm tin tức cho tôi về một cô gái, tôi mong muốn có nó trong 5 giờ đồng hồ nữa………………………………………