blogradio.vn -Nếu được chọn lại, em vẫn chọn đi thuộc anh trong thời hạn tháng ấy, vì anh - chính là thanh xuân xinh tươi nhất của em. Cảm ơn anh, do đã đến em được bước vào cuộc đời anh, được thuộc anh trải qua hồ hết ngày tháng tươi tắn và trong trẻo ấy. Cùng cảm ơn anh, vì chưng cho em cơ hội được cùng anh cách tiếp trong những năm tháng sau này. Họ hãy như lời sẽ hứa với nhau - cố gắng chặt tay nhau, và cùng nhìn nhau già đi, anh nhé.

Bạn đang xem: Anh là thanh xuân của em

***

Anh tất cả nhớ ngày đầu bọn họ yêu nhau không? Ngày đó, chúng ta vẫn còn là những cô cậu học viên cuối cấp. Năm đó, họ mười hai, chương trình học cũng nặng vật nài hơn khôn xiết nhiều. Vậy mà họ vẫn có thời gian để "thích" nhau, tốt nhỉ. Em dùng từ "thích" là đúng nhất mang đến tình cảm họ lúc đó. Vày em cùng anh của không ít ngày đầu, không thật sự biết tình yêu là gì đâu, có lẽ, chúng ta chỉ mới cảm thích nhau thôi. Vậy mà nào ngờ được, lại rất có thể đi mang đến hôm nay.

Ấn tượng đầu của em về anh cũng ko mấy tốt. Vì thuở đầu em thấy anh lạnh nhạt và cạnh tranh gần quá. Nhưng lại mà học phổ biến lớp, bao gồm nhiều thời cơ tiếp xúc cùng với nhau, dần dà em nhận ra anh không giống với đánh giá của em lắm. Anh đối đãi với bạn bè rất tốt, cực kỳ nghĩa khí. Anh cũng êm ấm lắm, khi mà lại biết yên ủi em lúc em buồn, còn biết cài đặt kẹo để dỗ dành em thôi khóc. Tuy nhiên lúc đó họ chỉ là bạn, không hơn không kém.

Anh bước đầu trở bắt buộc rất khác trong tâm em, anh đáng yêu và dễ thương và dễ gần, anh biết vồ cập người khác. Em cũng trù trừ từ lúc nào bị anh thu hút đến nỗi hàng ngày đi học lúc này với em là nụ cười vì được thấy anh, được thủ thỉ với anh, được quan sát thấy niềm vui của anh. Tuy vậy em cơ hội đó ngô nghê lắm, không nghĩ gì nhiều, chưa nghĩ đến chuyện yêu thương gì đâu.

Ngày nhưng mà em biết em lỡ "thích" anh mất rồi, là ngày nhưng em thấy được anh tỏa sáng sủa trên sân thể thao. Khi đó, anh và một bạn gái đại diện lớp mình thâm nhập vòng đấu cầu lông đôi trong hội thao của trường. Dáng vóc anh nghiêm túc và ngầu thiệt ngầu bên trên sân làm tim em lỡ đi một nhịp. Fan ta nói con trai đẹp nhất lúc thi đấu thể thao, quả không sai.

*

Anh càng gây ấn tượng mạnh với em hơn khi nhưng anh vô cùng đàn ông, ko lợi dụng bạn gái đánh yếu đuối mà tiến công vào đó. Anh chỉ đơn với chúng ta nam mặt kia, không như bạn phái mạnh đó, chỉ siêng chăm tấn công vào bạn gái lớp mình. Tuy vậy biết tranh tài phải tranh thắng thua đến cùng, chẳng thể trách các bạn nam kia cơ hội hay chơi không quân tử được.

Cuối cùng, lớp mình không chiến thắng được, mặc dù anh đang cố tương đối nhiều để đỡ cho bạn gái lớp mình, tuy nhiên vì chúng ta ấy tiến công không tốt, anh cũng không thể gánh nổi. Mặc dù thua, nhưng em lại thấy hành vi đẹp của anh đã thắng trong lòng em, vào lòng anh em lớp mình. Nói chung, là anh cũng thành công xuất sắc khi làm em sắp tới đây phải sống giữa những ngày tương tư rồi đấy.

Chương trình học với em hiện nay không còn nặng nại nữa rồi, do đã tất cả anh có tác dụng động lực. Em chợt thấy năm tháng học tập trò này đẹp nhất biết bao nhiêu. Em ban đầu những chuỗi ngày "tấn công" anh.

Em hay bắt chuyện cùng với anh, niềm nở anh dù hầu hết điều bé dại nhặt nhất. Em vờ nhờ vào vả anh sở hữu cặp mang đến em, chứa hộ quyển sách mang đến em. Em xuất xắc kiếm cớ này cớ nọ để triển khai phiền anh. Em giỏi kéo anh đi theo những buổi học nhóm, học thêm, chỉ để sở hữu cớ chạm chán anh thật nhiều.

Em cũng ngẫu nhiên trở buộc phải nhạy cảm với mọi người bao quanh khi mà tất cả ai kia vô tình bao gồm câu nói giỏi hành động gì đó làm anh buồn. Phần đông lúc này, em thấy khó chịu vô cùng, em sợ anh buồn, em sợ hãi anh tổn thương, em tìm cách an ủi, khích lệ anh. Nhưng mà mà anh trẻ khỏe hơn em nghĩ hết sức nhiều. Anh đâu phải phụ nữ yếu ớt như em, đụng phải chuyện là khóc. Anh lúc nào thì cũng điềm tĩnh, bình thản đối lập mọi chuyện. Anh còn an ủi ngược lại em nữa chứ. Thật xấu hổ.

*

Giác quan thiết bị sáu của con gái mách bảo em rằng anh cùng thích em. Vì chưng anh đon đả em, giỏi kiếm chuyện chọc phá và trêu ghẹo em. Fan ta nói nam nhi rất thích trêu chọc người mà họ thích. Vững chắc vậy rồi, bởi vậy anh mới trêu em suốt. Anh cũng không còn nề hà gần như khi em nhờ vả anh gì đó.

Lại nói, anh cũng đối xử cùng với em khôn xiết khác các nữ giới khác. Bên cạnh đó anh chỉ với mỗi cặp cho em, chỉ để mỗi em dựa vào vả. Anh cũng đều có vẻ thoải mái và dễ chịu hơn cùng với các nữ giới khác, tuy nhiên mà nhiều khi với em, anh có vẻ không được từ bỏ nhiên. Em sẽ quan sát và phân tích kỹ lưỡng, và chuyển ra kết luận rằng, năng lực anh đam mê em hay là không thích em là bằng nhau.

Nói chung, là tại em không lạc quan lắm, nên không dám đặt hi vọng nhiều. Ai biểu ngóng hoài nhưng anh không nói gì hết. Có thích hay không anh bắt buộc nói rõ mang đến em biết chứ, thiệt tình.

Câu chuyện thích hay là không thích của bọn họ cuối cùng cũng có công dụng vào ngày lễ hội tình nhân. Em nhớ dịp đó, em lén lút bỏ vào cặp anh một cái bánh sô cô la. Em nửa muốn anh biết là em tặng, lại nửa không muốn vì mắc cỡ.

Cuối cùng em đùa trò úp úp mở mở. Em viết đông đảo dòng thư, vần âm đầu mỗi chiếc ghép lại sẽ là biệt danh của em - Angel. Vậy thôi đó, chứ em không tồn tại ghi rõ tên của em ra đâu, để xem anh gồm tinh ý phát chỉ ra không.

Tối hôm đó, anh nhắn tin đến em, cảm ơn vì cái bánh khôn xiết ngon. Em bất thần và vui đến nỗi nhắn tin mà lại run run tay do anh phân biệt em, tuy vậy vẫn giả bộ ngu ngơ như đắn đo gì hỏi lại anh "Ủa là bánh gì, ai tặng?".

Em nhân thời cơ này nói ngấp nghé vòng vo một hồi, hy vọng anh phát âm em đang bật đèn sáng xanh đến anh, ai dè anh cứ chơi trò giả ngu giả ngơ y chang em, làm bộ như không hiểu biết em đang nói gì. Bực bản thân quá, cuối cùng em cũng nói thẳng luôn luôn ba chữ đó, còn giận lẫy nhắn thêm một câu bảo rằng anh không đam mê em cũng không sao, coi như em không nói gì đi. Ai mà ngờ, anh nhắn lại nói rằng sao em biết là anh không ưng ý em. Vậy là anh cũng thích em, đúng không? bố chữ đó tất cả gì kỵ cùng với anh sao, mà anh cứ vòng vèo không chịu nói thẳng ra vậy chứ. Em chọc khuấy một hồi, anh mới thừa nhận. Lúc ấy, em như mong muốn nhảy cẫng lên vày sung sướng. Còn gì bằng khi bạn mình tương tư cũng say mê mình.

*

Chúng ta đã hết lơ lửng ở mối quan hệ "trên tình bạn, bên dưới tình yêu" nữa, mà lại đã phê chuẩn trở thành mối quan hệ xác minh rõ ràng: tình yêu. Thời gian đầu yêu, phải âu sầu giấu mọi người, giấu các bạn bè, thầy cô, nhất là ba mẹ. Vì ai cũng nghĩ độ tuổi tụi mình nên làm cắm nguồn vào mà học, yêu đương nào đó chỉ là bồng bột nhất thời, vì thế là lỗi hỏng, không nên.

Nhất là lúc ba bà mẹ em lại có hơi phong kiến nữa. Vì vậy đánh bị tiêu diệt em cũng không dám khai ra. Vậy đó, em và anh cứ lặng lẽ quan tâm, vạc tín hiệu cho nhau trong âm thầm. Dẫu vậy mà chưa được bao lâu, lũ các bạn nhiều chuyện cũng phát hiển thị sự không bình thường của chúng ta.

Rồi tụi nó biết, cô chủ nhiệm cũng biết luôn. Nhưng như mong muốn là, cô chủ nhiệm cũng ủng hộ chúng ta. Vị em và anh vẫn chính là học sinh xuất sắc top đầu lớp, vẫn giữ lại được thành tích, và chứng minh được rằng dù yêu đương nhưng không làm tác động đến câu hỏi học.

Mà lớp biết rồi, cô biết rồi, nên bọn họ cũng dễ chịu và thoải mái hơn. Bọn họ vô tư biểu hiện tình cảm giành riêng cho nhau dưới ánh mắt ngưỡng mộ của người sử dụng bè. Người nào cũng bảo chúng ta là cặp đôi hoàn hảo, em giả cỗ ngại chứ trong trái tim vui vẻ không thôi.

Em ghi nhớ kỉ niệm vui nhất là khi chúng ta tham gia cắn trại sinh hoạt trường. Hôm đó, họ chơi thiệt vui vẻ, hào hứng cùng đồng minh bạn. Vui độc nhất là đốt lửa trại, em và anh lần đầu cầm tay nhau thẹn thùng. Hồi chính là vậy mà, tình yêu của bản thân mình đơn thuần và trong trắng lắm, cố gắng tay thôi cũng làm tim xao xuyến. Rồi đến khi thi đấu trò tìm kho tàng giữa tối khuya, anh luôn luôn nắm chặt tay em đi kiếm khắp nơi, còn ga - lăng đưa áo khoác bên ngoài cho em mặc vì sợ em lạnh.

Hôm đó chính là cột mốc lưu lại sự phát triển trong tình yêu của chúng ta. Toàn bộ mọi thứ, em mọi nhớ mãi. Hôm đó gồm anh, bao gồm em, có các bạn bè, có những niềm vui hồn nhiên, có những tích tắc nhớ mãi luôn nhớ trong đời học tập sinh. Rồi anh và em cũng vào Đại học, tình yêu của bản thân mình dần cứng cáp hơn. Anh bởi vì em cơ mà làm trái ý gia đình để vào cùng một trường Đại học tập với em. Vậy là chúng ta, trở thành những người dân thân của nhau, dựa dẫm vào nhau ở một thành phố xa lạ.

*

Em vốn là đứa phụ nữ yếu đuối, luôn được ba người mẹ chở che, vậy đề nghị nếu không tồn tại anh làm việc bên, em lưỡng lự những mon ngày xa nhà, xa gia đình đó của em sẽ cụ nào. Tình thương của bọn chúng ta, dần dần từ thích chuyển thành yêu.

Em yêu thương anh, bởi anh luôn luôn là địa điểm dựa tinh thần cho em. Anh thay tía mẹ chăm sóc em, bảo quấn em. Anh luôn luôn đứng sau ủng hộ mang đến em mọi chuyện. Anh còn diễn tả cho em thấy anh là địa điểm đáng để em phụ thuộc qua bài toán từ khi lên đại học anh vẫn biết kiếm tiền.

Anh bảo không muốn nương tựa quá những vào bố mẹ. Anh vừa học, vừa tranh thủ đi làm việc thêm. Anh làm rất nhiều việc, tiếp xúc với khá nhiều người, lăn lộn với đời, vậy nên anh chững chạc hơn em rất nhiều.

Dù rằng bạn ta xuất xắc nói đàn bà và con trai bằng tuổi, thì phụ nữ luôn trưởng thành hơn. Dẫu vậy mà trong quan hệ của bọn họ thì ngược lại, em mãi như 1 đứa con nít không lớn trong khoảng tay anh. Gồm anh, em tin câu nói "Phụ thiếu phụ khi gặp đúng người lũ ông của đời bản thân thì cả đời không đề xuất trưởng thành".

Anh là vậy, luôn luôn là vậy, gánh hết đông đảo giông bão cuộc đời thay em. Em không biết từ cơ hội nào em lại yêu thương anh đến vậy, tin tưởng vào anh mang đến vậy. Mặc dù cho có khá nhiều lần ôm đồm vã, em cùng anh chẳng khi nào buông tay, vì họ hiểu yêu nhau vẫn khó, ở bên nhau dài lâu còn cực nhọc hơn, vậy đề xuất không thể chỉ bởi vì những thời gian hờn giận mà thuận lợi buông vứt tình cảm dành cho nhau. Cứ vậy, bản thân vẫn ở mặt nhau, ngày qua ngày.

Cuối cùng, đến lúc anh với em tốt nghiệp Đại học và bước đầu đi làm. Chúng ta càng thêm trưởng thành, càng hiểu rõ sâu xa nhau. Cảm tình của bọn họ vượt qua cả chữ yêu, thành chữ thương.

*

Yêu đôi khi là ích kỷ, sở hữu sự sở hữu nhiều hơn, chỉ mong muốn người đó làm toàn bộ cho mình. Còn thương, là miễn bạn đó hạnh phúc, là mình niềm hạnh phúc rồi, là nguyện làm tất cả chỉ nhằm đổi lấy nụ cười và sự lặng bình cho người mình thương. Tình yêu chín muồi rồi, bọn họ quyết định công khai minh bạch với mái ấm gia đình hai bên.

Ai cũng bất ngờ khi biết chúng ta đã thân quen nhau rất mất thời gian rồi, nhưng mà lại rất có thể che giấu đến tận bây giờ. Thầy cô ngày đó, đồng đội ngày đó, cả anh em bây giờ, phần lớn vô cùng mếm mộ chúng ta, khi nhưng mà lại rất có thể từ tình cảm học trò trở thành tình yêu của rất nhiều người trưởng thành, và sau cùng là trở thành tình thân - tình thân của không ít người không thuộc máu mủ ruột rà, nhưng được định sẵn là cả đời ở mặt nhau, kiến thiết tổ nóng cùng nhau - đó là tình vợ chồng.

Đúng vậy, tình cảm của bọn họ đã chứng mình cho toàn bộ mọi tín đồ thấy rằng, chưa hẳn lúc nào tình cảm học trò cũng là bồng bột, không quá lòng và không tồn tại tương lai. Tx thanh xuân hơn tám năm của em đông đảo dành hết cho anh, đều phải sở hữu anh trong rất nhiều khoảnh tự khắc cuộc đời, để rồi sau cuối được anh bù đắp bởi một cái đám cưới thật ấm áp và hạnh phúc.

Nếu được lựa chọn lại, em vẫn chọn đi thuộc anh trong thời gian tháng ấy, bởi vì anh - chính là thanh xuân đẹp tươi nhất của em. Cảm ơn anh, bởi vì đã cho em được lao vào cuộc đời anh, được cùng anh trải qua phần đa ngày tháng tươi tắn và vào trẻo ấy. Cùng cảm ơn anh, vì chưng cho em cơ hội được thuộc anh bước tiếp trong năm tháng sau này. Bọn họ hãy như lời đang hứa với nhau - cầm cố chặt tay nhau, cùng cùng quan sát nhau già đi, anh nhé.

© Hạ Vy - blogradio.vn

"Tháng năm ấy là Thanh Xuân. Và anh cũng chính là Thanh Xuân của em." Viết cho một thời thanh xuân đang qua của chúng ta. Từng cực kỳ xinh đẹp, lộng lẫy, nhưng lại cũng ướt mềm nỗi đau và nước mắt.
*
Sign up with Facebook
*
Sign up with Google
Sign up with Email
If you already have an account, Log in.

By continuing, you agree lớn wu.edu.vn"s Terms of Service và Privacy Policy.

"Tháng năm ấy là Thanh Xuân. Cùng anh cũng chính là Thanh Xuân của em." Viết cho một thời thanh xuân đang qua của chúng ta. Từng cực kỳ xinh đẹp, lộng lẫy, nhưng cũng ướt mượt nỗi đau cùng nước mắt.

*
Nhiệm vụ tiến công của trà xanh by camanvan"/>
tác giả: Dương quang đãng (Camanvan) thể một số loại : Thô tục, tuy nhiên tính, hệ thống, yêu thương thầm, bệnh trạng vai trung phong l...
*

*
GÃ CHÓ MÁ by Ly
Tran118"/>
Hán Việt: Cẩu nam nhân Tác giả: sơn Mã Lệ Số chương: 96/ trả Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện...
*

Hán Việt: Xuyên Thành trả Thiếu Gia Hậu xẻ Bạo Hồng Liễu Tác giả: Phong Hoa Như rứa Thể loại: Nguyê...
CẢNH BÁO: bao gồm giam cầm, cưỡng chế ái, nghiền buộc, tất cả em bé, phi logic, truyện ngược và có khá nhiều yếu tố...
Tựa Trung: 重生后他被迫营业 Tựa Việt (tạm dịch): sau khoản thời gian sống lại bị ép tương tác tốt.* Tác giả: Miêu Giới...
Hán Việt: Suyễn cung cấp nhĩ thính ( niên hạ 1v1 ) Tác giả: Mễ tứ Đạt Thể loại: hiện đại , HE , Tình cả...
Thể nhiều loại : Bl, Np, Hắc hóa, Hệ thống, Hài hước, Đn, H tục 21+ CP : All x Isagi ( bao gồm chút cảnh Isagi...
Ngày ảnh hậu Cảnh Tú cử hành hôn lễ, những trang blog nội địa bùng nổ tin tức 'tân ảnh hậu Quý...
ĐẸP QUÁ NHÌN KHÔNG NỔI thương hiệu tiếng Trung: 画面太美我不敢看! tên Hán - Việt: Miên diện thái mỹ bửa bất cản kha...

Xem thêm: Phạm Băng Băng Kỳ Vọng Ở Bản Chỉnh Sửa "Võ Tắc Thiên" Của Tvb


tác giả: Dương quang quẻ (Camanvan) thể loại : Thô tục, tuy vậy tính, hệ thống, yêu thầm, dịch trạng trọng điểm lí, 1×1. Tag : chiếm dụng biến thái ngầm công × nhu nhược mảnh dẻ trà xanh dâm đãng thụ. Giới thiệu:...