Chúng ta xa nhau chừng anh nhé. Em sẽ hoàn thành chuyện cảm xúc em dành cho anh tại đây, em đã sống xuất sắc hơn, và em vẫn ghi nhớ tới anh, vẫn yêu thương anh, nhưng mà anh mãi sau không lúc nào biết, chỉ là em hy vọng anh hạnh phúc mà thôi.

Bạn đang xem: Cảm ơn em vì đã cho anh một tình yêu

Từ: Ocean Girl
Đã gửi: 08 Tháng bốn 2012 9:25 CH
Anh à, kiên cố anh sẽ bất ngờ lắm khi gọi được lá thư này của em đúng không ạ anh? Một điều nào đó không báo trước, và bởi vì em lưỡng lự nói cùng ai, không biết chia sẻ cùng ai, em buộc phải nói đến nhẹ lòng, nói một lần để trái tim em tiếp tục bước tiếp.

Mình quen nhau tới bây chừ là 5 năm rồi anh ạ, và bọn chúng mình đã và đang yêu được 4 năm, đúng ra chỉ là em yêu thương anh tới hiện giờ là 4 năm. 4 năm chưa hẳn là quá dài cho 1 cuộc đời, cơ mà cũng là 1 trong khoảng thời hạn đủ nhằm em quyết định hoàn thành cho bản thân một tình yêu, nhưng chỉ có em là fan vun đắp.Em lưu giữ ngày đầu mới yêu em, anh dịu nhàng, anh thân yêu bao nhiêu, thì giờ anh lại ác bấy nhiêu. Trái tim em đã đau lắm rồi, nó từng nghẹt thở do anh, khóc vì chưng anh, thao thức vị anh, tuy vậy sao bây giờ anh lại quay về và đến nó ko còn rất có thể cảm nhận thấy gì nữa.Một thứ cảm xúc mà lẽ ra em nên kết thúc vào dòng ngày Noel năm 2010, vào ngày mà mọi người vui vẻ mặt nhau, còn em, em khóc vào nỗi đau, trong sự tốt vọng, cùng trong sự bỏ rơi của anh. Em vẫn nhớ tp hà nội hôm đó lạnh lắm, còn mưa phùn nữa, đi bên anh và anh bảo: “mình phân tách tay, anh vẫn yêu cô gái khác rồi”.Anh biết em thời gian đó cố nào không? Cả trái đất như sụp đổ dưới chân em, nước mắt trào ra là một trong lẽ đương nhiên, cùng tim nhức nhói. Em thấy nghẹt thở lắm, nhưng quan sát người nam nhi mình yêu, em cũng gật đầu chia tay, vày dù sao kia là tuyển lựa của anh, của bạn mà mình luôn luôn mong hạnh phúc. Tuy thế sau đó, em lại thấy ăn năn hận, em đang nghĩ xuất xắc là anh chơi em, anh ý muốn thử lòng em xem em yêu thương anh như thế nào.Và khi em gật đầu chia tay anh sớm anh sẽ khá buồn, em đã dữ thế chủ động liên lạc với anh, em chủ động làm hòa với anh, cố gắng tìm lỗi của chính bản thân mình và nhắn tin nhắn cho anh, mail mang lại anh, cùng làm toàn bộ những gì của một bé thú bị thương, ước ao níu kéo sự sống.Nhưng đáp lại là cả một sự lạng lẽ đáng sợ, cái tĩnh mịch đủ khiến cho tim em đau nhói, đủ khiến tim em đổ vỡ ra từng mảnh. Rồi em cũng suy nghĩ ra được cho bạn cái tại sao chia tay, là anh cần hạnh phúc thôi, dễ dàng và đơn giản là thế! Chỉ một thời gian ngắn sau, anh chụp hình ảnh trên face với thiếu nữ ấy, ở loại nơi vốn dĩ không ít kỷ niệm với chúng mình, ngần ngừ anh nghĩ rứa nào, anh tất cả nghĩ tới em không?
Em nhức lắm anh ạ, một con bé muốn công bố tức của anh, lên mạng online chỉ giúp thấy anh có trên mạng không? Rồi hàng này nó vào face chỉ để xem xem anh có cập nhật tin tức tiếp tục không? cùng nó cũng lo ngại bồn chồn ko yên, khi anh vài ngày không update tin tức bên trên mạng. Cùng rồi, phần nhiều ngày sát đấy nhất em rỉ tai với cô gái hiện trên của anh, để rồi anh quay lại gặp gỡ em, cùng rồi họ lại một lần tiếp nữa quyết định không gặp mặt nhau nữa.Liệu rằng anh có bi quan không, anh còn ghi nhớ tới em không? cùng trên bước đường bọn họ đi, liệu rằng bọn họ còn chạm chán lại nhau không? thiếu nữ ấy rỉ tai với em, khiến em quyết định thật nhẹ nhàng, lần này em sẽ thôi không yêu anh, thôi không cho là về anh nữa. Với em đưa ra quyết định em nhiệt tình tới em, mặc kệ anh đấy. Cô ấy bảo anh với cô ấy, có lẽ hai người là một gia đình, cô ấy động viên bóng chuyền đến anh, hai fan đi cùng nhau dưới mưa, nạp năng lượng những tiệm quen, đi rất nhiều nơi, có tác dụng những vấn đề mà trước đây chúng ta đã làm, anh có hiểu xúc cảm của em không? bây giờ cô ấy với anh cũng phân tách tay, em cố gắng động viên cô ấy, mong mỏi cô ấy khỏi buồn. Tuy thế em sẽ khóc, khóc rất nhiều, em ghi nhớ lại rất nhiều chuyện. Em ghi nhớ ngày anh thi nhẵn chuyền, hai fan nhìn nhau, cô ấy call tên anh, còn em chỉ rất có thể đứng từ bỏ xa, tim nhức nhói, và biết mình là người thừa ở đây. Đáng ra em tránh việc cổ vũ mang lại anh thì hơn. Chú ý anh niềm hạnh phúc em từ biết mình yêu cầu từ bỏ, từ bỏ một cái nào đó không còn là của mình.Anh à, em đang khóc vô cùng nhiều, đầy đủ lần thủ đô hà nội mưa em lại nhớ tới anh, nhớ phần đông lần bản thân chạy mưa, đi ra biển mưa ướt hết, và đông đảo khi em bị ốm, em đơn độc lắm, không tồn tại người thân bên cạnh. Em nỗ lực lấy rất là mình nhắn cho anh một cái tin, thông tin em ốm, em những ao ước được một lời an ủi từ anh, nhưng lại không, tất cả em nhấn được là việc im lặng, một sự im lặng tới xứng đáng sợ. Giờ đồng hồ đây, anh quay trở lại bên em, và bảo: “anh chắc chắn là không liên lạc với em trong thời hạn tới”.

Tất cả sự quay trở về của anh, nhằm em nhận được câu nói này, cơ mà em không còn tiếc nữa, không hề nghĩ quá nhiều. Em về quê với gia đình, em cảm giác mình thật bao gồm lỗi với cha mẹ, cùng với bà, cùng với thằng em trai của mình. Trong lúc mọi người lo lắng cho em, tuy thế em lại ko quý trọng phiên bản thân, vẫn mãi cứ dõi theo một láng hình, một tín đồ rời vứt mình, cùng mãi mãi không xoay về.Em thấy thương gia đình quá, và bao gồm lỗi lắm, hôm nay bà em cũng hỏi về anh đấy anh ạ, bà em bảo: “mày thiệt là, vì sao nó vừa bị tai nạn chấm dứt mà mi lại chia tay nó”. Em chỉ cười, tuy vậy bà em cũng đâu biết rằng, thời gian trước em vẫn đau như thế nào. Khi trong cơn mê, anh cầm smartphone và gọi cho tất cả những người con gái ấy, anh muốn cô gái ấy mặt anh, còn em, em đang mặt anh, em lại như là kẻ vô hình mặt anh. Em chỉ biết khóc bên vai người bạn bè của mình, với rồi em cũng đưa ra quyết định dừng lại, nhưng mà em lại càng ghi nhớ anh hơn.Nhưng lúc này đây, khi em gồm đủ thời hạn hơn một năm kể từ ngày anh chia ly em, em mong mỏi cho mình một con đường mới, một cuộc sống thường ngày mới cơ mà em từng muốn. Em mong mỏi trở về là em mà thôi, một con bé nhỏ bình thường, không có khá nhiều điều nổi bật, cơ mà tình yêu dành cho anh là chân thành, là toàn bộ những gì em có. Với nếu như anh không sở hữu và nhận nó, thì em đề nghị dành lại cho mái ấm gia đình em, và hầu hết con người cần nó.Ngày chia ly anh, em sẽ nói tuy thế điều mà từ sâu trái tim em không thích nói những khẩu ca làm tim em đau nhói. Rằng em ko sao, em thích cuộc sống đời thường một mình, và anh hãy quay về với người con gái ấy đi, không nên chia tay, không có anh, em vẫn sinh sống tốt, với em không còn yêu anh nữa! Vâng, những lời lẽ này, em đau lắm, mặc dầu còn yêu anh, nhưng em cấp thiết sĩ diện được, bởi em từng vật nài nỉ anh, trở lại bên em, nhưng mà lần này thì không. Lòng tự trọng của em không cho phép anh ạ.Chúng ta cách nhau chừng anh nhé. Em sẽ ngừng chuyện tình yêu em giành riêng cho anh tại đây, em đang sống tốt hơn, với em vẫn lưu giữ tới anh, vẫn yêu anh, cơ mà anh lâu dài không khi nào biết, chỉ với em mong anh hạnh phúc mà thôi. Nếu như anh nên tới em, anh hãy call em nhé, tương tự như lời hứa hẹn của anh, khi em phải anh thì anh sẽ tới mặt em, trường hợp như anh có thể tới.Em tin vào tình thương này, tuy hiện thời đã không còn là của em, mà lại kỷ niệm nó để lại thật ấm, thật tốt vời. Con tim em đã ngừng hoạt động mất rồi, dẫu vậy trái tim em vẫn dành riêng một góc thiệt ấm, thật nóng, giành cho tình yêu song mình. Lần cuối em ao ước nói, em yêu thương anh, cùng cám ơn anh đã cho em một tình yêu không trọn vẹn.

Em biết không, trần gian bảy tỉ tín đồ này, chẳng bao gồm ai là hoàn hảo, cũng chẳng bao gồm tình yêu làm sao là vẹn tròn. Thiết bị đủ đầy, niềm hạnh phúc nhất, sẽ là cách họ bên nhau.


Người ta nói, để yêu thương nhau là do duyên, nhưng đến được với nhau lại là vì nợ. Tất cả lẽ, bọn chúng mình “nợ” nhau nhiều quá, em nhỉ?
Cảm ơn em, bởi đã xuất hiện trong cuộc sống của anh như một thứ ánh sáng rực rỡ. Cuộc đời anh vốn dĩ là một đường thẳng, không nếp gấp, không ngoằn ngoèo, đơn giản buồn rầu đến nỗi buồn tênh trong những đêm lâu năm cô quạnh, nhưng vì bao gồm em cơ mà bỗng trở cần sinh động, ấm áp đến kì lạ. Ánh mắt của em, nụ cười của em, cử chỉ của em, tất thảy đều khẽ chạm vào tim anh.
Cảm ơn em, bởi đã thấu hiểu với sẵn sàng gắn bó với bé người anh. Anh vô tâm, anh lạnh lùng, anh cao ngạo, anh bao gồm quá nhiều những đặc điểm mà lại chẳng ai có thể yêu thương nổi. Hơn hết, anh chỉ là một gã trai trẻ tuổi si mê lí tưởng, với những chữ “không” đè nặng bên trên vai: không tiền tài, không chỗ dựa, không quyền lực. Nhưng, em vẫn gạt bỏ hết tất cả mà lại sẵn sàng ở mặt anh, nhiệt tình anh, yêu thương anh, một cách vô điều kiện.
*

Cảm ơn em, bởi vì đã cười thật tươi cơ mà chấp nhận quá khứ của anh. Rằng, anh đã từng yêu thương người khác, đã từng hết lòng thật trung ương với thứ tình cảm dành riêng cho người khác, cũng từng khổ đau thương tổn bởi người khác. Có mấy ai ngốc nghếch như em chứ? Em ko ghen, cũng chẳng hờn dỗi, nhưng mà chỉ kiên định quan sát anh: “Quá khứ là chuyện đã qua. Vượt khứ của anh không có em. Nhưng hiện tại với tương lai thì phải tất cả em vào đó, thế là được rồi!”.
Cảm ơn em, bởi vì đã đến anh hiểu thế làm sao là hạnh phúc. Thứ hạnh phúc giản đơn, bình dị, bình yên mà bất cứ người nam nhi nào cũng khao khát. Chúng mình cũng như bao cặp đôi khác, cũng biện hộ vã, cũng tranh luận, cũng chiến tranh,.. Nhưng quan lại trọng hơn cả, là sau những lần ấy, bản thân đều thêm thấu hiểu cùng yêu nhau nhiều hơn. Hạnh phúc đâu khó khăn gì? Chỉ là nhị trái tim cùng phổ biến nhịp đập, luôn hướng về nhau và sẵn sàng bỏ qua, thứ tha mang đến nhau, phải ko em?
Cảm ơn em, vì đã để anh ghi nhớ trách nhiệm của mình. Chẳng để em phải đòi hỏi, giỏi nhắc nhở, mà anh vẫn “tự giác” nhớ đến em, nhớ đến “nghĩa vụ” của mình. Đó là yêu em, và yêu em nhiều hơn thế. Là lúc anh muốn sử dụng vòng tay mình để bảo vệ em, bao bọc em, là khi anh tự thầm nhủ rằng cho dù trời tất cả sập xuống anh cũng sẽ vì em nhưng mà gánh vác. Là khi mệt mỏi muốn bửa gục lại nhớ đến em mà lại đứng dậy, là khi cố gắng hết sức bởi vì em, và vì tương lai chúng ta.

Xem thêm: Cách sửa lỗi phông chữ trên máy tính, laptop windows 10


Em biết không, thế gian bảy tỉ người này, chẳng có ai là hoàn hảo, cũng chẳng bao gồm tình yêu nào là vẹn tròn. Thứ đủ đầy, hạnh phúc nhất, đó là cách chúng ta bên nhau.