Em đề nghị cảm ơn anh bắt đầu đúng! Cảm ơn vày đã chỉ đến em bí quyết từ bỏ... đều thứ không thuộc về mình!

***

1. Tôi mê say nép bản thân vào thân hình to lớn của anh, thích hợp đan rước bàn tay bé dại bé của mình vào bàn tay ấm áp ấy. đa số lúc như vậy, tôi trong khi cảm thấy anh là cả khung trời của mình, sẽ đậy chở, phủ quanh tôi cả cuộc đời. Chẳng khi nào nghĩ sau đây sẽ có người yêu tôi nhiều hơn thế anh, cũng chẳng tin tất cả một ngày, anh lại làm cho tổn yêu mến tôi.

Bạn đang xem: Sẽ có người yêu em hơn anh

- nếu một ngày anh yêu ai kia khác em, hãy nhờ rằng đừng để em biết. Trường hợp không, em đang rời xa anh ngay lập tức lập tức...

Anh cọ mũi vào mũi tôi, ly đầu tôi nói:

- Cả cuộc đời này bên cạnh em ra, làm cái gi còn ai có thể khiến anh yêu do vậy nữa.

*

Chúng tôi sống tầm thường với nhau. Anh cưng chiều chiều, ko bắt tôi làm bất kể một việc gì, ngay lập tức từ rửa bát cũng không nhường nhịn với tôi, lại còn thích thiết lập quà khuyến mãi ngay tôi ngay cả vào phần đa ngày không sệt biệt. Anh nói yêu thích nhìn bộ mặt vui sướng của tớ khi được trao quà, giống như một đứa bé xíu vậy. Tôi mỉm cười chê anh già rồi. Anh xoa đầu, gọi tôi với cái tên rất ngọt- "Darling". Anh bảo tôi và đúng là thiên thần bé nhỏ của anh.

Tình yêu của công ty chúng tôi cứ trôi đi những giai điệu yên ả như thế. Vào suốt cha năm, ko có ngẫu nhiên một cuộc cự cãi nào. Tôi ví anh là dòng sông, yên ổn bình chở một con thuyền nhỏ.

Vào ngày Valentine, anh nói yêu cầu đi công tác làm việc gấp vào HCM, tôi bố trí đồ đạc vào va li, chỉnh lại cổ áo mang lại anh, nũng nịu hỏi:

- việc gấp lắm à? Mai anh đi không được sao? lúc này là dịp nghỉ lễ tình nhân mà.

Anh cười cợt dịu dàng, xoa đầu tôi dỗ dành:

- Em ngoan, ở trong nhà đợi anh. Anh đi hai hôm vẫn về mà.

- Anh vẫn ở căn hộ cũ phải không?- Tôi vừa thắt lại cà vạt mang đến anh, vừa thăm dò.

- Ừ, em sợ anh đi đâu à?- Anh nở thú vui châm chọc.

- Em trường đoản cú ti đến vậy sao?- Tôi nhăn mũi.

- Vậy ngóng anh ngơi nghỉ nhà, trời lạnh đừng đi đâu. Còn nữa, ko được thức khuya, nhớ nên ngủ sớm.

- buổi tối em không được đi dạo với chúng ta sao?

- Có nam nhi không?

- tất nhiên có rồi- Tôi thật thà chấp nhận đáp.

- Vậy thì không được- Anh nhéo má tôi cười- Tối ở nhà đợi điện thoại của anh.

Anh đi rồi, chỉ với một bản thân tôi giữa chung cư trống trải này. Đây không phải lần đầu tiên anh ko ở nhà, nhưng đơn độc vào thời điểm dịp lễ tình nhân... Tôi thực sự không muốn.

Vậy là tôi liền gọi điện để vé máy cất cánh vào đó nhằm dành bộ quà tặng kèm theo món quà bất ngờ cho anh. Suốt ba tiếng ngồi trên máy bay, mồm tôi cười không ngớt lúc tưởng tượng ra sự sung sướng ngỡ ngàng trên gương mặt ấy, anh đang nhấc bổng tôi lên cù vòng mà lại nói "Anh yêu thương em nhất trên đời này!".

Rời sảnh bay, tôi vội vã bắt taxi tới thẳng căn hộ cao cấp của anh. Tôi nhắn tin đến anh vờ hỏi:

"Chồng ơi anh đang làm gì đấy?"

"Anh vừa về nhà."

"Mệt lắm không? hiện thời có ghi nhớ tới em chứ? Em đang phía bên trong chăn cùng nhớ anh lắm đây."

"Darling, thời gian nào anh cũng nhớ em cả, vậy đề xuất không đề nghị hỏi câu ấy nữa đâu."

Tôi đứng trước góc cửa anh, trước khi bấm chuông còn nhắn thêm 1 tin nữa:

"Nếu hiện giờ có một điều ước, anh sẽ ước điều gì?"

"Được ôm em ngay trong những khi này."

Nghĩ tới cảnh lúc anh vừa mở cửa, tôi đã nhào cho tới ôm chặt rước anh mỉm cười toe toét, tôi ngay tắp lự nở niềm vui ngọt lịm trên môi. Đưa tay lên bấm chuông, chân tôi rún nhảy hóng anh ra mở cửa, cơ mà khi quan sát thấy người đứng trước mặt tôi là một trong người phụ nữ, mọi niềm vui trước kia của tôi số đông tan phát triển thành hết, tôi cứng đờ bạn lại, tròn góc nhìn cô ta.

Cô ta chú ý tôi từ trên xuống dưới, khoanh tay trước vùng ngực hỏi:

- Cô kiếm tìm ai?

- Đây là bên anh Duy nên không ạ?- Tôi lắp bắp hỏi, mơ hồ quan sát lại số nhà.

- Đúng rồi! Tôi là vợ anh ấy!

Tai tôi ong lên cha chữ "Vợ anh ấy". Cẳng chân vô thức lùi lại nhì bước.

Anh từ vào nhà cách ra, sững fan lại nhìn tôi. Chân tôi như chôn chặt xuống đất, nhìn chăm chắm vào anh, đầu trống rỗng, tim trống rỗng. Dòng không khí ngột ngạt và khó thở này khiến cho tôi cảm thấy thấy ngộp thở.

- Em...

Không hóng anh nói gì, tôi gấp vã quay sườn lưng chạy đi. Tình thân của tôi mang đến đi, xứng đáng để nhận được sự gián trá ngọt ngào mang đến vậy ư?

Tôi mải miết chạy, nước đôi mắt lăn lâu năm dọc 2 bên má. Cho đến khi không thể chút công sức của con người nào nữa tôi bắt đầu ngồi bết xuống đất. Xoay đầu nhìn lại, anh không hề đuổi theo tôi, anh không hề có ý ao ước giải thích. Tôi cười cợt nhạt, anh sẽ có vợ rồi còn nói yêu tôi. Tại sao lại hoàn toàn có thể lừa dối tôi lâu mang đến vậy? té ra tôi chỉ là 1 trong kẻ thứ tía phá đám hạnh phúc gia đình nhà bạn khác thôi sao? tình cảm và niềm tin trong ba năm, như một cái ly thuỷ tinh, rơi xuống, vỡ vạc vụn.

Cuộc đời này, tôi không sợ hãi gì, không ghét gì bởi sự lừa dối.

Nếu anh yêu thêm một ai khác, cực tốt là hãy để đều chuyện giữa bọn họ kết thúc sống đây. Tôi không tồn tại thói quen chia sẻ tình yêu với những người khác.

Mọi hồi ức thân tôi với anh, vớ cả, sẽ tạm dừng từ ngày hôm nay.

Không biết anh đã gọi cho tôi từng nào cuộc vào ngày hôm sau, có rất không hề ít tin nhắn được nhờ cất hộ tới, tuy nhiên tôi phần nhiều không đọc. Toàn bộ những gì tôi nhìn thấy, nghe thấy, còn tồn tại gì xứng đáng để được giải thích nữa đây?

Một tiếng nói dối phải đi kèm theo vô cùng nhiều tiếng nói dối khác, nguyên nhân cứ phải hành hạ nhau như vậy? ko phải chỉ việc một tiếng nói thật là đầy đủ rồi giỏi sao? Tôi ko muốn, không muốn trái tim tôi chịu thêm ngẫu nhiên một tổn thương như thế nào nữa.

2. Nhì năm tiếp theo sau trôi qua, tôi dường như cảnh giác với toàn bộ những người bầy ông tiếp cận mình.

Tôi hại yêu.

Tôi hại mình bị đau nhức thêm một lượt nữa.

Tôi chai sạn với mọi thứ, tôi vẫn nghĩ mình bắt buộc yêu thêm 1 ai nữa thì tín đồ ấy cách vào cuộc sống thường ngày của tôi, thanh nhàn mở khoá trái tim chằng chịt đầy đủ vết sẹo. Tôi nói với anh rằng trước kia lúc còn quá trẻ, tôi lỡ yêu thương một người lũ ông đã tất cả vợ. Anh vơi nhàng bao phủ lấy tôi, để tôi dụi đầu vào ngực anh êm ả nói:

- Anh không đủ can đảm hứa cả đời này mình rất có thể mang lại hạnh phúc cho em. Tuy nhiên anh hứa hẹn rằng đang không lúc nào lừa dối em, đã không lúc nào để em bắt buộc thất vọng.

Người bầy ông đang cạnh bên tôi thời gian này, luôn luôn luôn khiến tôi tất cả cảm giác an ninh tuyệt đối.

Anh chưa hẳn một bạn quá lãng mạn, nhưng mà ngày anh cầu hôn tôi, lúc cả hai đang ngồi trên tầng tối đa của một nhà hàng châu Âu, trong giai điệu du dương của tiếng bọn vĩ cầm, anh thế lấy tay tôi, trao lên tay tôi một loại nhẫn, kế tiếp anh chú ý sâu vào trong đôi mắt tôi hỏi:

- bọn chúng mình kết bạn được không?

Tôi im đi quan sát anh ấy.

Tôi rất có thể từ chối một người bọn ông tốt thế này không? Tôi hoàn toàn có thể từ chối niềm hạnh phúc ngọt ngào và lắng đọng mà giản dị trong từ bây giờ không? Tôi cảm động, mắt ngân ngấn nước, doạ làm cho anh đề nghị sợ hãi.

- Sao em lại khóc? bao gồm phải em chưa chuẩn bị không? Anh hoàn toàn có thể đợi em để ý đến mà.

- Ngốc! là do em cảm cồn quá thôi!

Chúng tôi bàn chuyện đám cưới. Tôi hồ nước hởi vẽ ra một hôn lễ thật hùng hổ mà tôi mơ ước từ lâu. Vẫn là một ăn hỏi ngoài trời ở hồ Tây,có nhì màu tím cùng trắng, sẽ có thật nhiều đồng đội tham dự, tôi sẽ phủ lên mình bộ đầm cưới rất đẹp nhất, sẽ đổi mới cô dâu tuyệt đối nhất, sau đám cưới, chúng tôi sẽ đi du ngoạn ở Paris hoa lệ... Tôi khoái lạc luyến thoắng nói hết phần đông gì mà mình từng ấp ôm bấy lâu. Anh chỉ mỉm cười cợt dịu dàng:

- làm hết theo ý em đi!

Tôi vui lòng hôn chụt vào má anh một cái, nhìn anh thật lâu, tôi không kìm được nhưng hỏi:

- Em thon thả hòi, hay để bụng, em ngang ngược, ích kỷ, tuyệt nhõng nhẽo, hờn giận vô cớ, em nhắc chuyện cười nhạt như nước ốc. Vì sao anh lại yêu thương em?

Anh lặng ngắt một hồi, tiếp nối hôn lên trán tôi rồi khẽ ôm tôi vào lòng nói:

- vì chưng em là một cô nàng đáng nhằm yêu.

3. Lúc này công ty có tổ chức triển khai party, nghe nói còn có khá nhiều sếp bự ở các công ty khác tới tham dự. Toàn bộ mọi fan đều vô cùng háo hức, dĩ nhiên tôi cũng không ngoại lệ. Tôi nép mình đi cạnh bên anh, thuộc đến kính chào hỏi những người quen của anh, anh vắt chặt tay tôi, reviews "Đây là vk sắp cưới của tôi". Cảm giác hạnh phúc lắng đọng dâng nổi lên cả cuống họng.

Uống được một ly rượu tôi ban đầu thấy nệm mặt, tôi giật giật ống tay áo anh nói:

- xuất xắc là em chờ anh nghỉ ngơi đây, em thấy khá mệt rồi!

- Ừm... Vậy em ngồi đây đợi anh, kính chào hỏi đều người dứt anh sẽ gửi em về.

- Vâng.

Tôi lặng lẽ ngồi ở 1 góc ít người, sâu sắc quan liền kề từng bạn trong bữa tiêc. Toàn bộ đều ăn vận quý phái trọng, có danh tiếng trong giới doanh nhân. Ngoài những người anh vừa giới thiệu, tôi dường như không quen bất cứ một ai.

Tôi nhấp một ngụm nước lọc, lại chuyển mắt lướt nhìn xung quanh, đột nhiên có một trơn dáng xuất hiện thêm trong tầm mắt của tôi. Tôi một đợt tiếp nhữa lặng đi lúc nhìn loại dáng cao nhỏ xíu đó. Anh vẫn vậy, hiện hữu lên vẻ sang trọng, thành công của một người đàn ông trưởng thành.

Cứ tưởng rằng hai năm qua, tôi vẫn gạt bỏ hình ảnh anh ra khỏi trí nhớ của mình. Cứ tưởng rằng vẫn quên hẳn được anh, cứ tưởng rằng đã không bao giờ gặp lại anh nữa. Vậy mà từ bây giờ khi gặp gỡ lại nhẵn hình thân ở trong của ngày xưa, tim tôi vẫn nhói lên như bị kim đâm vậy.

Anh cô độc, ráng ly rượu quay fan lại, ánh mặt chúng tôi giao nhau. Anh cũng im đi chú ý tôi, chiếc nhìn giống hệt như 2 năm trước.

Tôi miễn chống nở thú vui trên môi khẽ nói:

- kính chào anh!

Anh tiến lại ngồi cạnh tôi, bờ môi khẽ nhếch:

- Đã lâu không gặp em rồi!

- nhị năm!- Khoé môi tôi cong lên, tỉnh bơ trả lời, gồm mọt sự châm chọc, mỉa mai không còn nhẹ.

- nhanh thật.

- bất ngờ lại gặp gỡ anh sinh hoạt đây.

- Em cạnh tranh chịu?- Anh quay sang quan sát tôi, hai hàng lông mày sẽ nhíu lại.

Tôi cười nhạt rung lắc đầu.

- Không. Nhưng sao từ bây giờ anh không đi với vợ?

Anh chú ý tôi một lúc, kế tiếp quay đi mỉm cười khẩy.

- ly dị rồi!

- Ồ...- Tôi thế giấu đi sự không thể tinh được của mình, vờ như không thân yêu tới cuộc sống đời thường của anh.

- Từ 2 năm trước.- Anh nói tiếp.

Lần này tôi căng mắt quay sang nhìn anh, vẻ ngạc nhiên không còn giấu giếm.

Mãi sau đây nghe mọi fan kể lại tôi mới biết cuộc hôn nhân giữa hai người trọn vẹn không hề gồm tình yêu, họ kết hôn chỉ vì ích lợi kinh tế giữa hai gia đình. Nhưng mà trong suốt ba năm, anh che tôi chuyện ấy. Tôi bao gồm chết đi cũng không bao giờ quên được xúc cảm sụp đổ của chính bản thân mình ngày hôm đó, càng cần yếu quên được câu mà bà xã anh nói với tôi đầy thách thức: "Tôi là vk anh ấy".

- Hôm kia cô ấy tới là để xử lý thủ tục ly hôn. Anh ko thể lý giải với em trong thời gian ngày hôm ấy, do lúc đó, cô ấy vẫn chính là vợ hợp pháp của anh- Anh thở dài- Ngày bữa sau anh gọi điện đến em, nhắn tin nhắn, kiếm tìm cách gặp mặt mặt em... Hồ hết không được...

- Qua rồi...- Tôi ngắt lời anh. Tất cả đã là thừa khứ rồi, cứ để nó ngủ yên bởi thế đi! bây giờ có giải thích cũng đâu giải quyết và xử lý được vấn đề gì? hoàn toàn có thể quay trở về bên cạnh nhau, nối lại đoạn tình duyên dang dở hồi đó sao?

- ko ngờ hai năm ngắn ngủi mang đến thế. Nhắm đôi mắt lại vẫn để lạc mất nhau, mở đôi mắt ra, đã chạm chán lại nhau rồi!- Anh cười cợt nhạt.

- cuộc sống này đâu nhiều năm như họ vốn nghĩ? Chẳng phải chỉ vào nháy mắt đã 2 năm trôi qua rồi giỏi sao? Em không sợ hãi sẽ đề nghị đợi anh hai năm, tía năm, hay nhiều hơn thế thế. Mà lại sau khoảng thời hạn đánh thay đổi tuổi thanh xuân của mình, em vẫn nhận lại được gì từ anh?

- Em duy nhất định thiết yếu cho bọn họ một cơ hội?- Anh vẫn kiên trì nhìn tôi nói.

- chưa phải em không cho anh cơ hội, chỉ với tình yêu cùng thời gian, chẳng gì có thể đợi ta. Hơn thế nữa em chuẩn bị kết hôn rồi. Em không dám chắc hẳn rằng mình yêu thương anh ấy nhiều như trước đó kia đã có lần yêu anh, nhưng mà đó là một trong những người đàn ông tốt. Ít tốt nhất anh ấy cũng chưa lúc nào lừa dối em.

Điện thoại tôi rung lên, là cuộc call từ anh ấy.

- ông xã em tìm kiếm em rồi! Em đi đây! Đám cưới của bọn chúng em vào nhà nhật tuần sau, trên Softwater giả dụ có thời gian anh nhớ tới tham gia nhé! Em sẽ tương đối vui nếu cảm nhận lời chúc phúc từ anh.

Tôi bước đi, anh sinh hoạt phía sau, nghẹn ngào:

- Anh ngoài ra vẫn còn nợ em một nhu cầu lỗi?

Tôi trở về cười, tâm thành nói:

- Không, anh không tồn tại lỗi. Trường hợp như không có ngày hôm đó, em chẳng đề xuất đã bỏ dở một người bầy ông giỏi như ck em xuất xắc sao? Em nên cảm ơn anh bắt đầu đúng! Cảm ơn vày đã chỉ mang lại em bí quyết từ bỏ... Số đông thứ ko thuộc về mình!

Tôi đã có lần nghĩ rằng cả đời này mình sẽ không còn thể tha thứ cho anh, cấp thiết tha thứ mang đến lỗi lầm trong thừa khứ. Nhưng sau cùng tôi cũng có thể mỉm mỉm cười mà bỏ lỡ tất cả. Đều đã hoàn thành rồi, sao yêu cầu bận tâm làm cái gi nữa? Hận thù như một viên đá đè nặng trong lòng ta, vứt vứt nó, chẳng yêu cầu sẽ dễ chịu hơn ư? Vậy nguyên nhân cứ phải đặt một viên đá vô hình dung đè nén trái tim ta lâu cho vậy?

Tôi với anh coi như hữu duyên mà lại vô phận, như hai tuyến phố thẳng vô tình chạm mặt nhau, trường thọ không bao giờ giao nhau thêm một lần làm sao nữa. Cuộc đời mỗi cá nhân chúng ta, của mình và các bạn, đã từng có lần đi qua tất cả bao nhiêu mặt đường thẳng bởi thế rồi?

Bài tham gia dự thi "Độc thân ko cô đơn".wu.edu.vn - Một sự chọn lọc không phải nên chọn thứ tốt nhất mà buộc phải lựa chọn thứ tương xứng nhất. Em – là điều cực tốt đối với cuộc sống anh. Nhưng không phải là người cân xứng nhất trong cuộc sống này. Với tình yêu thương cũng vậy, bắt buộc để phần nhiều nỗi yêu thương hại, sự ích kỉ xen lẫn với đông đảo tình cảm trong sạch của em. Rồi sẽ sở hữu được một người yêu em rộng anh.
Em đã từng có lần nói với anh: “Chắc anh không chọn em là vì em không tốt.” Em thật ngốc! với anh biết chỉ có người ngốc như em new yêu mến anh tâm thành như vậy. Tuy thế em chưa hẳn là tín đồ ngốc nhất trên cuộc đời này lúc yêu thương một bạn không yêu thương mình không ít tới như vậy. Anh cũng là 1 kẻ dở hơi không hơn không hề thua kém gì em.Anh yêu cô ấy, thiếu nữ mà trước lúc anh chạm mặt em! mối tình thời học tập trò ấy đang mười ba năm rồi em à! có lúc anh nghĩ tôi đã quên được cô ấy. Dẫu vậy không, cô ấy vẫn còn nguyên vẹn hình trơn trong trái tim anh như ngày thứ nhất ấy.Cuộc đời vô tình khiến cho anh với cô ấy lạc mất nhau. Anh sẽ sống số đông ngày tháng trong thương nhớ hình láng ấy. Anh đã từng có lần nghĩ rằng mình sẽ đi tìm kiếm cô ấy. Dẫu vậy em à! Với thực trạng hiện tại như anh? nhì bàn tay trắng, thân mình còn lo chưa xong. Rồi trách nhiệm bổn phận làm nhỏ trong gia đình. Có quá nhiều khó khăn và trở xấu hổ trong cuộc sống đời thường của anh. Rồi anh cũng phải nhìn vào thực tế, anh còn nhiều câu hỏi phải làm. Anh còn nhiều việc phải lo. Yêu cầu anh đành gác lại chuyện tình yêu của mình. Anh đã để ý đến và quyết định rằng anh vẫn không đi tìm cô ấy nữa. Vì chưng anh sợ nếu như anh tìm chạm mặt được cô ấy rồi, thì làm sao anh có thể mang lại một cuộc sống thường ngày viên mãn và hạnh phúc được đến cô ấy.
*

Em à! có ai yêu một tín đồ mà đần như anh không? Anh sợ cô ấy đồng ý yêu anh. Anh ước ao quên cô ấy. Anh hy vọng quên ái tình đã tự khắc sâu vào trọng điểm trí mình. Dẫu vậy anh không có tác dụng được!Khi gặp em, anh không cho là mình lại được em yêu thương thương nhiều đến như vậy. Anh hoang mang lo lắng và lo lắng vô thuộc trước tình cảm chân thành và quá đặc biệt của em. Gia đình em cũng giống như em xem anh như người thân trong gia đình. Mười cha năm rồi, anh vẫn sống bó buộc và ít quan hệ tình dục với thôn hội mặt ngoài. Vì phiên bản thân anh còn nhiều nhiệm vụ phải hoàn thành. Cùng anh cũng sợ vẫn có thiếu nữ nào kia yêu anh. Nhưng cuộc đời làm sao anh hoàn toàn có thể biết thứ 1 được.Anh đang mở lòng để cho mình thêm một cơ hội. Anh đang để trái tim mình ráng tìm lại cảm giác đã ngủ quên cùng lạc mất địa điểm xa xăm. Anh đã mở lòng vày em, tình nhân anh. Nhưng đời đâu như là mơ. Anh chông chênh nhận thấy mình là người đi lạc vào cuộc sống của em. Biết nói sao để cho em hiểu. Tuy thế nếu anh cứ sống dằn vặt cùng lừa dối xúc cảm như nắm này thì anh thiết yếu nào chịu đựng nổi. Em đâu biết rằng quá khứ trong anh chẳng bao giờ ngủ yên.Nỗi lưu giữ về cô ấy vẫn không nguôi ngoai vào anh. Anh đã mong mỏi dành cả tình cảm của trái tim mình mang đến em. Anh đã mong mỏi dành cả phần đời còn lại của chính mình để bù đắp đến em. Nhưng cảm xúc trong anh giành riêng cho em thì trọn vẹn trống rỗng. Em à! Anh cấp thiết cứ đi bên em mà trọng điểm trí của anh ấy cứ ghi nhớ về cô ấy. Tha thứ mang đến anh bởi anh thiết yếu cứ dối lừa bạn dạng thân mình rằng anh yêu em. Anh đang phản bội tình yêu trong trắng mà em dành riêng cho anh. Anh biết em sẽ âu sầu lắm lúc anh nói ra thực sự này. Bởi cái xúc cảm yêu thương thật sự giành cho một tín đồ đâu dễ dàng có. Chính vì như thế em ơi! Anh phải làm sao để em không hẳn khóc vì anh một lần nào nữa. Em chịu rất nhiều thiệt thòi khi yêu anh. Sao nhì đứa cứ mãi sống với tình yêu như thế này?
Anh cầu gì bản thân chưa bao giờ gặp cô ấy. Anh ước gì trái tim anh trước đó chưa từng có trơn hình của cô ấy. Anh cầu gì anh chưa lúc nào yêu cô ấy thật các như thế. Anh cầu gì anh là một trong những người khác – một bạn toàn trung tâm toàn ý yêu thương em bởi cả trái tim. “Lỡ yêu rồi! làm thế nào quên được em ơi. Những đêm bi thảm nhìn về quá khứ xa xôi. Đã yêu quý nhau rồi thì quên sao đành. Một bạn đêm thâu muốn một bạn nơi nao…” Anh trách bản thân quá yếu ớt nên cấp thiết sai khiến cho con tim bản thân quên cô ấy được. Em biết mà! Anh với cô ấy thật sự chẳng có mong muốn nào cả. Toàn bộ là do anh cứ yêu mù quáng mang lại khờ khạo. Chuyện tình giữa anh cùng cô ấy sẽ chẳng đi về đâu. Tình yêu của anh ấy và cô ấy đang chẳng có một cái kết có hậu. Sao anh cứ mãi chờ một bàn tay chưa bao giờ nắm. Em cũng yêu anh như vậy mà bắt buộc không? Em à! Mở lòng với yêu đi!
*

Tình yêu thật sự đâu thể nói là cứ cố gắng mở lòng cùng yêu là rất có thể làm được. Tình yêu thật sự đâu thể nói là quên thì đã quên được. Để trái tim thiệt sự yêu một bạn đã là thiệt khó. Với để quên đi một người mà bản thân thật sự yêu thì sẽ càng khó gấp trăm nghìn lần.Anh xin lỗi do trái tim anh đã không thể yêu em tựa như các gì nhưng mà anh ao ước muốn. Anh không nên rồi! Anh phải dừng lại thôi.Em à! Ngày niềm hạnh phúc của nhị đứa đã không khi nào có đâu em! bởi em là con gái! Em còn cả sự nghiệp tương lai sáng chóe phía trước không thể vày anh mà toàn bộ những cầu mơ ước mơ của em hỏng không còn được.Anh biết rồi các ngày sắp đến tới có lẽ anh đã mất đi một cô gái yêu thương mình hơn bản thân. Vì rất có thể em không có gì xem anh là chúng ta nữa. Có tín đồ nói với anh rằng: tình bạn cũng đổ vỡ khi tình thương kết thúc. Liệu điều ấy có đúng với em không? Anh thì không nghĩ như thế! Anh luôn luôn mong mang lại em hạnh phúc và anh đã chẳng khi nào lãng tránh em cả. Đừng hủy diệt những gì xuất sắc đẹp mà lại hai đứa vẫn có.Cảm ơn em thật nhiều. Cảm ơn tình yêu thật tâm thật sự mà em đã giành cho anh vào suốt thời hạn qua. Anh vẫn trân trọng, mến thương và duy trì gìn toàn bộ những gì cơ mà tình yêu tự trái tim em dành cho anh.Khi anh chưa gặp em! Anh sẽ sống như thế! Độc thân! một mình lặng lẽ ăn mòn nỗi đơn độc hiu quạnh bi quan hiu hắt giữa mẫu đời. Rồi em xuất hiện. Số đông thứ trong anh dần biến hóa từ xem xét đến thừa nhận thức. Nỗi cô đơn không thể là nỗi ám ảnh sợ hãi trong anh nữa. Bởi anh biết rằng sau lưng anh luôn có một thiếu nữ mà anh ko yêu luôn luôn dõi theo từng bước một cùng với nỗi ghi nhớ niềm thương dành riêng cho riêng anh. Anh sẽ chọn cô đơn! do nếu anh không như thế thì anh sẽ liên tục là người làm khổ cuộc sống của em mất thôi.

Xem thêm: Lệ phí đăng ký học thi bằng lái xe 2 bánh, hướng dẫn lái xe 2 bánh

Em – là điều cực tốt đối với cuộc sống anh. Nhưng không hẳn là người cân xứng nhất trong cuộc đời này. Với tình yêu cũng vậy, cần yếu để các nỗi yêu mến hại, sự ích kỉ xen lẫn với đa số tình cảm trong sạch của em. Rồi sẽ sở hữu một tình nhân em rộng anh.© Trương Nguyễn – wu.edu.vn Bài tham gia cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để đánh giá cho nội dung bài viết này, mời bạn đọc, để lại comment và chia sẻ link bài viết này lên những mạng xóm hội cho mình bè, người thân trong gia đình cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link nội dung bài viết này từ fanpage Blog
Viet Vietnamnet

*

Gửi phần lớn tâm sự, chế tạo của các bạn đến với các fan hâm mộ của wu.edu.vn bằng cách gửi bài viết về add emailwu.edu.vn