1.

Bạn đang xem: Sự dịu dàng của anh dành cả cho em

"Nh&#x
E2;n sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ, th&#x
EC; sao c&#x
F3; chuyện gi&#x
F3; thu l&#x
E0;m chiếc quạt đau l&#x
F2;ng."

2."Nắm chặt tay người, c&#x
F9;ng sống đến gi&#x
E0;."

3."Sao lại nh&#x
EC;n t&#x
F4;i như vậy."


"Anh suy nghĩ thế n&#x
E0;o để đ&#x
F3;ng g&#x
F3;i em sở hữu đi."

"Đ&#x
F3;ng g&#x
F3;i kh&#x
F4;ng được đ&#x
E2;u, nhưng t&#x
F4;i c&#x
F3; thể tặng mang lại anh một m&#x
F3;n qu&#x
E0;." T&#x
F4;i n&#x
F3;i chấm dứt liền tiến l&#x
EA;n &#x
F4;m anh. (Đ&#x
E2;y l&#x
E0; lần đầu ti&#x
EA;n ch&#x
FA;ng t&#x
F4;i &#x
F4;m nhau)

"Anh y&#x
EA;u em."

4."Anh vốn tưởng rằng rời xa em anh sẽ chết, b&#x
E2;y giờ anh đ&#x
E3; hiểu, kh&#x
F4;ng c&#x
F3; em anh sẽ kh&#x
F4;ng chết, nhưng m&#x
E0; c&#x
F3; em anh sẽ sống lại."

5."Đồng Đồng."

"Sao vậy."

"Kh&#x
F4;ng c&#x
F3; g&#x
EC;, chỉ muốn &#x
F4;m em một c&#x
E1;i."

"Vậy anh c&#x
F2;n ng&#x
E2;y ra đ&#x
F3; l&#x
E0;m g&#x
EC;."

6."2012 tận thế th&#x
EC; sao?"

"Trước lúc tận thế kh&#x
F4;ng theo đuổi được em, anh chết kh&#x
F4;ng nhắm mắt."

"..."

"T&#x
F4;i thấy l&#x
E0; anh kh&#x
F4;ng muốn chết ở đất kh&#x
E1;ch qu&#x
EA; người th&#x
F4;i." Bọn chị em chọc anh.

Hứa T&#x
E2;y Thần ra vẻ xấu hổ, anh tựa tr&#x
EA;n vai t&#x
F4;i, uất ức n&#x
F3;i: "Đồng Đồng, anh c&#x
F3; chết cũng phải chết c&#x
F9;ng một chỗ với em."

7."Kh&#x
F4;ng phải khẩu ngữ của anh tốt lắm sao, anh n&#x
F3;i trước đi."

"Khẩu ngữ của anh tốt l&#x
E0; bởi v&#x
EC; đầu lưỡi đi&#x
EA;u luyện, em c&#x
F3; muốn thử kh&#x
F4;ng."

8."Khuyết điểm của em c&#x
F3; phải nhiều như sao tr&#x
EA;n trời kh&#x
F4;ng?"

"Ưu điểm của em c&#x
F3; phải &#x
ED;t như mặt trời tr&#x
EA;n kh&#x
F4;ng trung kh&#x
F4;ng?"

"Em c&#x
F3; nhiều khuyết điểm vậy, tại sao anh th&#x
ED;ch em chứ?"

"Bởi v&#x
EC; mặt trời vừa mọc l&#x
EA;n th&#x
EC; kh&#x
F4;ng nh&#x
EC;n thấy sao nữa."

9."Khi anh hiểu được t&#x
EC;nh y&#x
EA;u l&#x
E0; g&#x
EC; th&#x
EC; anh đ&#x
E3; y&#x
EA;u em mất rồi. Kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n kịp, cũng kh&#x
F4;ng th&#x
ED;ch ai kh&#x
E1;c được nữa."

10."Anh đ&#x
E3; đi qua những c&#x
E2;y cầu ở rất nhiều nơi, từng ngắm rất nhiều vầng m&#x
E2;y, từng uống rất nhiều loại rượu, nhưng chỉ y&#x
EA;u một người vào năm th&#x
E1;ng đẹp đẽ."

11."T&#x
EC;nh y&#x
EA;u tr&#x
EA;n đời mu&#x
F4;n m&#x
E0;u mu&#x
F4;n vẻ, nhưng hạnh ph&#x
FA;c mỗi người đều giống nhau."

12."Anh cảm thấy anh l&#x
E0; hệ mi&#x
EA;u tốt l&#x
E0; hệ khuyển?"

"Em th&#x
ED;ch m&#x
E8;o hay c&#x
FA;n?"

"Em th&#x
ED;ch m&#x
E8;o."

"Meo ~~"

13."Trải qua năm th&#x
E1;ng d&#x
E0;i dẵng tr&#x
EA;n tr&#x
E1;i đất rộng lớn v&#x
F4; bi&#x
EA;n n&#x
E0;y, gặp gỡ rất nhiều người, m&#x
E0; người sẽ khiến bạn động l&#x
F2;ng chắc chắn sẽ xuất hiện, h&#x
E3;y ki&#x
EA;n nhẫn chờ đợi."

14."T&#x
F4; Cảnh Đồng, anh đang theo đuổi em, em kh&#x
F4;ng thể phối hợp một t&#x
ED; sao."

Cô vì tin tưởng và trầm luôn trong sự êm ả dịu dàng ôn nhu của anh nhưng không giỏi biết chính là cái bẫy mà anh lên planer chỉ để trả thù cho người thiếu nữ của anh.

Cộ bị anh bỏ tù vậy bên cạnh đó ngây ngô nhận định rằng anh vì giận dỗi cô mà chưa tới thăm cô.

Cô ra tù đọng thì hiểu rằng anh thân mật và gần gũi cùng người thiếu nữ khác, cô biết sự thật muốn ôm bé rời khỏi anh.

Anh bởi vì cô mà lại hết lần này đến lần khác buộc phải diễn kịch nhằm bảo toàn an nguy chi mẹ con cô, còn cô lại vị anh mà lặng lẽ bảo vệ anh.

Xem thêm: Bxh vđqg mỹ 2023, bảng xếp hạng nha nghe my mls 2023, bảng xếp hạng nha nghe my mls


*

Từ cơ hội trong tội nhân Nhan Tĩnh Đàm đã có ý nghĩ rằng ra tội nhân việc đầu tiên cô làm là tìm anh giải thích mọi chuyện, cô luôn nuôi hy vọng rằng vì chưng anh hời giỗi chuyện cô cần sử dụng thân phận của Diệp Thu ko giải thích ví dụ cho anh cho nên vì vậy anh bắt đầu không vào trại giam thăm cô lần nào, cô đang nói cho anh biết họ còn tồn tại một đứa trẻ rất đáng yêu. Nhan Tĩnh Đàm suôn sẻ khi được chủ yếu tay chăm lo đứa trẻ trong trại giam, khoác dù lúc đầu lúc cô với thai phải chịu đựng sự bắt nạt, tấn công đập của chúng ta tù đến xém chút xảy thai, cơ mà thật may là đứa nhỏ rất bền chí muốn thuộc cô trải qua cuộc sống thường ngày này.Nhan Tĩnh Đàm thuở đầu có nghĩ đến chuyện nhờ viện trưởng trằn ở trại trẻ con mồ cô chăm lo đứa bé dại của cô, nhưng vị không nỡ bắt buộc cô mong xin trưởng cai trại giam nhằm cô chăm lo đứa nhỏ đứa lúc mãn hạn tù hai năm. Từ lúc đứa bé dại của cô thành lập và hoạt động mọi fan trong trại giam đều rất thích đứa nhỏ, con bé xinh xắn đán yêu khiến ai ai cũng thích, thậm chí là là những người dân bắt nạt cô, tiến công đập cô cũng bởi vì sự hiện hữu của đứa nhỏ mà không hề ra tay ức hà hiếp cô nữa. Vừa mãn hạng từ Nhan Tĩnh Đàm ngay tức khắc ôm nhỏ đến trại trẻ con mồ côi trước khi cô từng ở, viện trưởng trần là người biết rõ chuyện cô có thai và tất cả đứa nhỏ, Nhan Tĩnh Đàm gửi phụ nữ cho viện trưởng Trần nhằm cô tra cứu kiếm một các bước ổn định trước tiên tiếp nối mới mang lại tìm cha của đứa nhỏ.Nhan Tĩnh Đàm dù giỏi nghiệp ngôi trường xx cực tốt ở mĩ dẫu vậy cô quên rằng bản thân là tín đồ mang án tù túng vì thụt két công quý, một tội danh vô cùng nhạy cảm khiến cô không được một doanh nghiệp nào nhận.Bước ra từ công ty thứ mười trả hồ nước sơ, Nhan Tĩnh Đàm bất lực đắn đo làm sao? nhỏ bé con của cô cần có cuộc sống tốt hơn sinh hoạt trại giam, cô tất cả lỗi với nhỏ xíu con là hình thành và để bé xíu trong trại giam cùng với cô vì vậy khi ra tội phạm cô muốn bé xíu con có cuộc sống tốt hơn, điều kiện tốt hơn, dẫu vậy hiện tại các bước cô còn chưa tìm được cô cấp thiết cứ làm cho phiền viện trưởng mãi được. Thật như mong muốn là bao gồm người reviews cô mang lại chợ lao động tìm các bước thử, rất hoàn toàn có thể có công việc phù hơp cùng với cô, nói chính xác là phù hợp với những người mới mãn hạng tù hãm như cô.Trong dịp đi đến tìm người quản lí Nhan Tĩnh Đàm ko ngờ gặp mặt lại dì Lưu, quản lí gia của Hạ gia cũng chính là người quan tâm cô mười năm khi cô sinh hoạt Nhan gia.“Dì Lưu.” Hạ Tử Du trong khi là lao vào bao bọc lấy dì Lưu tín đồ mà cô mếm mộ coi bà như bạn thân.“Tiểu thư!” Dì giữ nghẹn ngào thiết yếu tin chú ý người đàn bà trước mặt, cô ốm như một tờ giấy lại còn xanh xao, bà biết 2 năm qua cô nghỉ ngơi trong tù không tốt.Hai fan cùng tâm can một thời điểm Nhan Tĩnh Đàm new biết dì Lưu sẽ không còn hỗ trợ quản gia làm việc Nhan gia khi Diệp thu về Nhan gia, cũng từ miệng dì lưu cô new biết hóa ra người đưa cô vào vòng luân lý chính là người đàn ông suốt 2 năm qua cô lưu giữ nhung ko ngày nào quên.Hóa ra tiếp cận cô khiến cô yêu anh lại là planer anh đang lên sẵn chỉ để trả thù cô nạm cho Diệp Thu, hóa ra cha tháng bình thường sống kia số đông là kế hoạch của anh. Vậy nhưng cô ngây ngô nghếch ôm mộng là anh giận giỗi cô thôi, Nhan Tĩnh Đàm sững sờ vẫn không thể tin là việc thật, cô mong mỏi chính từ miệng anh nói ra, bởi vậy cô mong xin dì lưu giúp cô gặp mặt anh. Khách sạn Tứ Quý, tại phòng 1618.Quản lí của khách hàng sạn mở cửa phòng mang đến Ngôn độc nhất vô nhị Trì còn quan tâm nói căn nhà dù 2 năm anh không tới nhưng hotel vẫn giữ phòng này lại cho anh và thường cho người quét dọn.Ngôn độc nhất Trì ngồi lên ghế sa lon trước giường, đưa mắt nhìn cảnh đêm bùng cháy của city phồn hoa, đầy đủ thứ vẫn không thế đổi, hai năm kia anh từng nói anh sẽ không muốn quay lại đây nữa nhưng bây giờ tối ni anh lại đến.Nhìn những thứ bao phủ đều quen thuộc thuộc, hình ảnh Nhan Tĩnh Đàm đùng một cái hiện lên hết sức nhiều, bên trên giường bự cô ôm anh ngủ, dáng vóc say ngủ tỉnh bơ đáng yêu.Hình hình ảnh chiếc giường bự vắng vẻ kéo anh về với thực tế, anh sẽ định chuyển mắt đi địa điểm khác, hai con mắt nhạy cảm phát hiện một tập giấy dày cộm trên tủ đầu giường, anh đi cho đưa tay lấy tập giấy xuất hiện thêm xem, phía bên trong toàn là rất nhiều bức thư khởi sắc chữ nàng viết ba chữ “Ngôn độc nhất vô nhị Trì”. Anh lật coi từng bức có đến vài chục bức thư, đa số gửi từ bưu điện trại giam nữ. Ngôn tuyệt nhất Trì lộ diện vài bức thư, bên trong hình như bức nào thì cũng thấm đẫm nước mắt đã khô. Hôm sau.Ngôn độc nhất vô nhị Trì lái xe mang lại nhà bọn họ Nhan, anh chậm chạp lái xe ánh nhìn chăm chú chú ý về phía trước, ngay gần như chỉ cần một chiếc liếc mắt anh liền có thể nhận ra đó là Nhan Tĩnh Đàm.Nhan Tĩnh Đàm đứng giữa đường không nhúc nhích, đó là con đường duy độc nhất để cho khu nhà thời thượng nhà chúng ta Nhan, ở đầu cuối Ngôn duy nhất Trì cũng giới hạn xe lại trước khía cạnh cô.Không biết là do từ miệng dì lưu giữ nghe được thông tin mà bây chừ cô nhìn anh đến yên tâm như vậy, tuy vậy trong lòng cô khổ cực muôn phần.Ngôn duy nhất Trì open bước xuống xe, anh vẫn như xưa, cao ngất, tuấn lãng còn cô hiện giờ trở nên nhỏ xíu yếu bé gò bởi vì hai năm tai họa giam cầm, sinh bé và chăm sóc con.Anh đứng nhìn cô cất bước đi về phía mình, sau cuối Nhan Tĩnh Đàm tạm dừng cách anh một mét. Hương thơm nước hoa nhè nhẹ và hơi thở phái nam tính thân thuộc quanh quẩn khu vực chớp mũi, tương đối thở này đã khiến cô mê luyến hai năm trong tù chưa lúc nào phai.Trong 2 năm cô luôn ôm hi vọng hai người gặp gỡ lại nhau, cô trả thích mang lại anh nghe phần đa chuyện, thậm chí còn cô còn mơ cảnh cả nhả cha người đoàn tụ vui vẻ hạnh phúc, đột nhiên cô muốn bao phủ lấy anh uất ức mà lại nói anh nghe hai năm khốn cùng của cô, nhưng khẩu ca bên tai của dì Lưu vẫn còn vang vọng, Nhan Tĩnh Đàm đè xuống ý nghĩ hy vọng khóc ý muốn tham lam ôm siết lấy anh.“Đã lâu không gặp.” Cô ép mình mỉm mỉm cười nhẹ nhàng lên tiếng.Nhan Tĩnh Đàm không lên tiếng, ánh nhìn vẫn nhìn cô đầy thâm nám trầm.Cô đứng thẳng người, chứa giọng bình tĩnh tới mức cô cần thiết tin “Ngày em ra tù gồm đến Ngôn thị tra cứu anh tuy thế mà nghe mọi tín đồ nói suốt 2 năm anh phần lớn ở mĩ, vừa mới đây mới trở về.”Vẻ mặt anh ghẻ lạnh như cũ, môi mỏng tanh khẽ cong lên lạnh lùng nói “Nói vào công ty đề chính đi.”Giọng nói của anh bây giờ khác với trong trí tuệ của cô, cô nhớ giọng nói của anh vừa trầm ấm vừa bá đạo lại vừa vơi dàng, mà lúc bấy giờ lại hờ hững xa cách, không với thai một xúc cảm nào, như thể băng tuyết nghìn năm khiến người ta cảm giác lạnh mà không dám lại gần.Biết anh luôn là tín đồ thông minh, xuất sắc nhìn thấu quan tâm đến người khác cô mỉm cười lạnh, giọng bình tâm “Em chỉ mang đến để xác minh anh là thế Diệp Thu trả thù em, đặt bẫy từng bước một dụ em cách vào, sau thời điểm em trầm luân mê luyến ỷ lại vào anh, anh tức khắc một cước tống em vào ngục tù tù?” Anh không nghĩ cô vẫn hỏi trực tiếp anh như vậy, nếu như là cô của phương pháp đây 2 năm sẽ chất vấn anh vì sao đối xử cùng với cô như vậy, thút thít đáng yêu đương trước phương diện anh. Anh hờn hợt, hình như nói ra một trường đoản cú không đặc biệt mà cũng ko kiên nhẫn. “Phải.”“Tốt, nói theo một cách khác từ lúc bước đầu mọi máy đều phía bên trong kế hoạch quá trả mĩ của anh ấy nhỉ?” Cô nhếch môi cười châm biến, cô cười chính bạn dạng thân mình dở hơi ngốc u mê nhưng mà bị anh trầm luân vây hãm trong tâm bàn tay mà không hay biết.“Cô cho đây tìm kiếm tôi coi như cũng cảm nhận đáp án cụ thể rồi.” Anh không hề có ý đậy nhận.“Vậy cha tháng sống tầm thường kia, anh bao gồm tình cảm với em không?” Nhan Tĩnh Đàm chú ý sâu vào mắt anh nhỏ tuổi giọng hôi.“Tôi tưởng rằng trải qua hai năm trong trại giam cũng đủ đến cô đón nhận sự thật này rồi chứ, huống đưa ra cô có lưu ý đến vấn đề này sao, hai năm ngoái cho cho dù tôi không có tình cảm vời cô, cô vẫn ở ở kề bên tôi cùng với thân phận Diệp Thu là cầm cố thân của cô ý ấy.” Ngữ điệu của anh với đầy vẻ chuyên chọc.Rốt cuộc cô cũng đã hiểu, họ đến cô là nỗ lực thân của Diệp Thu, anh cũng coi cô là nắm thân của Diệp Thu, cuộc sống cô gắn sát với nhì chữ cố gắng thân này. Nhan Tĩnh Đàm cười, cười mang đến đau thương.“Ngôn độc nhất Trì, cám ơn anh vì đã để tôi xác nhận sự thật, nếu như không tôi còn ôm mộng ảo sống cho đến khi kết thúc đời cơ đấy.” Giọng cô rét lòng cô cũng lạnh, toàn bộ những thứ bao bọc cô hầu như lạnh, Nhan Tĩnh Đàm xoay bạn cất người rời đi, láng lưng tí hon gò tí hon yếu trực tiếp tấp khiến lòng Ngôn tốt nhất Trì dơ lên một xúc cảm u buồn.