người mẹ ơi từ bây giờ con mẹ sẽ không còn về làm cho một đứa con ngoan thật là không dễ Đường phố những vết bụi bậm vẫn còn đó quá vui tiền bạc không đủ tuy thế vẫn vung tay thừa túi. Cũng chính vì con thích đùa trội với những người ta ko thích ở nhà thích lặn lội sống đằng xa chạy theo em này em tê em nào đẹp nhất Thằng nào tía láo giành đơ với tao tao cũng nghịch tất xơi tất. Ây dô, ngại ngùng gì nhưng không chơi Tuổi trẻ bao gồm bao lâu hai mươi năm của cuộc đời thế giới này quá rộng còn những nơi con không tới Biển rộng lớn sóng phệ dân nghịch sợ gì mưa rơi con trai mẹ thương mẹ lắm đó người mẹ ơi nhưng mà mà con xin lỗi nhỏ vẫn sẽ không nghe lời Con vẫn tiếp tục lang thang, gánh nặng, buông lơi con vẫn coi thường cuộc đời. Chẳng có gì khó, mắc mớ đề xuất lo Ta còn sống, vẫn còn đang thở Ta đi con đường ta, cầm cố giới bao la Uống nữa đi, niềm hạnh phúc sẽ quay về thôi. Em ơi từ bây giờ chồng em sẽ không còn về làm cho một người đàn ông xuất sắc thật là không dễ Đi những vết bụi lyrics on *** Mấy đứa bạn lâu lâu mới chạm chán mặt nếu mà anh về sớm nó sẽ không nể bởi vậy anh bắt buộc chơi cho tới với tụi nó Vô trên đây uống cùng với tao trăm tỷ lệ nha thằng chó Nhạc tốt rượu cay không phai không về không say ko về. Đời tui chán, đời tui tàn, đời tui tung nát cần tui cần được say Anh say anh do dự đâu là thực đâu là hỏng Khi về, em nói thẳng vào khía cạnh “anh thực là hư!!!” Anh vẫn tiếp tục lang thang, trọng trách vẫn buông lơi Anh vẫn coi thường cuộc đời.
Điều Em Ước (Điền Trọng Nguyên) Nhạc sĩ: Điền Trọng Nguyên

Anh không thích em rơi dù có một giọt lệ thôi Anh không muốn em nhức dù một chút đắng cay nhằm em đi bởi vì anh còn yêu yêu em không ít điều em ước muốn lối đi riêng không có anh tối nay gió mưa về chứa chan hình trơn em một bạn bước...

Bạn đang xem: Ta đi đường ta thế giới bao la


Lối Đi riêng Anh (Phan Đinh Tùng) Nhạc sĩ: Phan Đinh Tùng

Ngày xưa em nói chỉ yêu một mình anh.Tình yêu em đã chẳng lúc nào đổi thay.Những vui bi thiết ta cùng mọi người trong nhà sớt chia.Những dịu dàng mình dành riêng trọn mang lại nhau.Giờ trên đây em đã bước tiến cùng ai.Nhìn mưa trê tuyến phố bỗng nghe lòng quạnh hiu.Những tháng...


Mất Đi Một Phương Trời - Phan Đinh Tùng Nhạc sĩ: không biết

Giọt đắng vào tim, cứ mãi theo anh từng ngày Tìm kiếm yêu thương, ý muốn vượt qua giấc mơ, cô đơn mỏi mệt, như khi tín đồ đã tránh xa. Ko thấy ánh sáng thú vui mất nhau sao, cần không Trên núm giới không có ai hoàn mỹ, như em đã ý muốn đợi Ai...


Đàn con kiến Nó Đi (Nhạc Phan Bá Chúc, thơ Đinh Hải) Nhạc sĩ: Nhạc Phan Bá Chúc, thơ Đinh Hải

Một lũ kiến nhỏchạy ngược chạy xuôichẳng ra sản phẩm mộtchẳng thành mặt hàng đôiđang chạy bên nàylại sang mặt nọcắm cổ cắm đầukìa trông xấu quáchúng em vào lớpsánh cách hai hàngchẳng như kiến nọrối tinh cả đàn


cất cánh Đi Những cơn mưa Phùn (Đinh Trầm Ca) Nhạc sĩ: Đinh Trầm Ca

Hãy cất cánh đi những lớp bụi mưa trên tuyến đường về chuyện xưa Hãy bay đi, bay đi hầu như giọt vươn bên trên hồn tín đồ hằn ghi nhớ Một dĩ vãng hắt hiu khá buồn, về lãng đãng giữa cơn mưa phùn Một dĩ vãng bao gồm mưa là lệ ta khóc nhau Hãy cất cánh đi những những vết bụi mưa trên...


Lục Thập Lục Điều kinh Điển Thiền Ngữ” (六十六條經典禪語) (Thầy yêu thích Nhật tự Biên Tập) Nhạc sĩ: Thầy mê say Nhật Từ biên tập

1. Sở dĩ tín đồ ta khổ cực Là vì đeo đuổi hồ hết thứ không đúng lầm.2. Nếu như khách hàng không hy vọng rước phiền não vào mình
Thì người khác cũng không giải pháp nào gây phiền não mang đến bạn. 3. Tất cả do nội trung khu bạn
Chỉ do bạn không chịu buông xuống.4. Bạn hãy luôn...


Hoa Điên Điển Nhạc sĩ: không biết

Trên mặt đường về quê ngang cánh đồng ngạt ngào xanh khi nắng chiều sắp đến tàn
Anh chợt gặp lại đông đảo đoá hoa tiến thưởng điên điển ngày xưa
Đẹp đối chọi sơ tải lên tóc em trang điểm nét thơ ngây
Kỷ niệm lần về êm ấm hồn anh
Nhớ tình nhân má thắm tuyệt hay tảo mặt...


Mùa Bông Điên Điển (Bắc Sơn) Nhạc sĩ: Bắc sơn

Bông điên điển tiến thưởng rượm Trời đổ trận mưa ướt áo em Mưa thưa thớt tuy vậy phơn phớt chiều giá Hái chùm bông điên điển bất chợt nghe thiếu vắng anh Bông điên điển có nhiều kỷ niệm Để mình nói yêu thương tấc đất ngọn rau lúc điên điển hết mùa...


Bông Điên Điển (Hà Phương) Nhạc sĩ: Hà Phương

Em đi lấy chồng về khu vực xứ xa, Đêm ru điệu hát câu hò bên trên môi. Miền Tây xanh dung nhan mây trời, Phù sa nước nổi tín đồ ơi chớ về! Với màu sắc điên điển say mê, quà trong ánh nhìn vỗ về gót chân. Trót yêu quý tình nghĩa vk chồng, đề xuất bông điên điển...


rạng đông Sẽ với Em Đi (Nhạc ngoại (Thụy Điển) ) Nhạc sĩ: Nhạc nước ngoài (Thụy Điển) ĐK: Xin.... Hãy hôn anh thiệt lòng vì mai... đã cách nhau chừng thật rồi Anh biết... Khi tàn bóng tối Bình Minh... Rồi sẽ sở hữu em thật xa..... ( => ĐK ..... ) có bóng buổi tối dưới lối anh đi bi hùng từng đêm trơ thổ địa lạc bến mơ Biết sẽ tương đối buồn lúc nắng...

(Trích trường đoản cú cuốn “Không diệt, không sinh, đừng sợ hãi” – Sư Ông buôn bản Mai)

Trong tu viện của mình ở nước Pháp, bao gồm một cái cây hoa đào Nhật bổn.

Bụi hoa này thường dâng lên vào mùa Xuân, dẫu vậy một năm, mùa Đông ấm áp hơn yêu cầu hoa nở sớm hơn thường xuyên lệ. Rồi một tối trời trở lạnh, ánh nắng mặt trời xuống tới điểm băng giá. Sớm hôm sau khoản thời gian đi thiền hành, tôi phân biệt những nụ hoa đông đảo bị héo hết. Tôi suy nghĩ “Vậy là đầu xuân năm mới nay sẽ không tồn tại đủ hoa thờ Bụt.”

Vài tuần sau, trời êm ấm trở lại. Lúc tôi quốc bộ trong vườn, tôi lại thấy được những nụ hoa đào thuộc thế hệ mới đang bộc lộ ra. Tôi hỏi chúng:

“Các nhỏ là những cành hoa đã bị tiêu diệt khi trời băng giá bán hay là những bông hoa khác?”

Hoa trả lời tôi:

“Thầy, chúng con chưa phải những nhành hoa đó, cơ mà cũng không khác hồ hết bông đó. Lúc nhân duyên rất đầy đủ chúng con thể hiện ra, và khi thiếu hụt nhân duyên thì chúng bé ẩn tàng. đơn giản vậy thôi!”

Đó là giáo pháp của Bụt. Khi nhân duyên đầy đủ, thì sự thiết bị biểu hiện. Khi nhân duyên không hề đầy đủ, thì chúng rút lui. Chúng chờ tới đúng thời điểm sẽ biểu hiện trở lại.

Trước khi ra đời tôi, mẹ tôi đã mang thai một em bé xíu khác. Nhưng bà bị xảy thai và em bé nhỏ đó ko ra đời. Khi còn nhỏ, tôi thường xuyên hỏi: “Bào thai đó là anh tôi hay chính là tôi? ai đó đã muốn biểu lộ ra trong đợt mẹ xảy thai đó?” Khi chị em tôi mất em bé, thì có nghĩa là nhân duyên không đủ cho bé xíu ra đời, bắt buộc nó đưa ra quyết định lui lại, chờ điều kiện xuất sắc đẹp hơn: “Con tốt hơn phải rút lui, với sẽ quay trở về nay mai nhé mẹ!” chúng ta phải tôn trọng chủ ý của em bé. Nếu như bạn nhìn đời bằng các chiếc nhìn như thế, các bạn sẽ bớt khổ đau nhiều. Bà mẹ tôi đã hết anh tôi hay thiết yếu tôi lúc đó, thấy chưa đúng thời điểm, tôi đang lui lại?

*

Trở thành Không

Nỗi hại hãi kếch xù nhất của họ là khi chết, họ sẽ trở nên không. đa số người trong bọn họ tin rằng cuộc sống của ta bước đầu từ lúc sinh ra và hoàn thành khi ta chết. Bọn họ tin rằng họ tới từ chiếc Không, nên khi chết chúng ta cũng không thể lại gì hết. Và bọn chúng ta lo ngại vì sẽ biến đổi hư vô.

Bụt có cái hiểu khôn xiết khác về cuộc đời. Ngài hiểu rằng sống và chết chỉ là các ý niệm không tồn tại thực. Coi kia là những sự thực, chính là nguyên bởi gây cho họ khổ não. Bụt dạy không có sinh, không tồn tại diệt, không tới cũng ko đi, rất khác nhau cũng không khác nhau, không có cái bửa thường hằng cũng không có hư vô. Họ thì coi là Có hết đầy đủ thứ. Khi bọn họ hiểu rằng mình không xẩy ra hủy khử thì chúng ta không còn lo sợ. Đó là sự giải thoát. Bạn cũng có thể an tận hưởng và trải nghiệm đời sống một cách mới mẻ.

Tìm lại người thân trong gia đình đã mất

Đối với trường hợp mất bạn thương cũng thế. Khi nhân duyên không còn không thiếu thì họ biến hóa đi. Khi bà mẹ chết, tôi cực kỳ đau đớn. Khi chúng ta chỉ mới bảy hay tám tuổi đầu, ta không còn nghĩ sẽ có ngày mất mẹ. Tuy thế sự thực là lúc lớn lên và tất cả chúng ta, người nào cũng sẽ mất mẹ. Nếu khách hàng biết tu tập, thì tới giờ đồng hồ phút chia lìa, các bạn sẽ không thừa khổ sở. Bạn sẽ sớm nhấn thức được rằng chị em bạn vẫn đang còn sống vào bạn.

Ngày bà bầu chết, tôi viết vào nhật ký: “Tai nạn lớn nhất đời tôi đã xảy ra rồi.” Tôi đau buồn hơn một năm sau khi mẹ qua đời. Nhưng rồi một đêm, lúc nằm ngủ trong loại cốc làm việc vùng cao nguyên trung bộ Việt nam, tôi nằm mộng thấy bà bầu tôi. Tôi thấy tôi ngồi chơi bên bà và shop chúng tôi nói chuyện siêu vui. Người mẹ tôi trông trẻ em đẹp, tóc bà thả lâu năm xuống lưng. Thật là vui vẻ được trò chuyện với chị em như thể bà chưa chết vậy. Tôi tỉnh giấc dậy vào thời gian hai giờ đồng hồ sáng với tôi có cảm hứng thực sự là tôi trước đó chưa từng mất mẹ. Cảm tưởng bà bầu vẫn sống trong tôi nó rất rõ ràng. Tôi phát âm rằng ý tưởng phát minh mất người mẹ chỉ là một ý tưởng nhưng mà thôi. Rõ ràng lúc kia tôi thấy mẹ luôn luôn còn sống trong tôi.

Tôi xuất hiện đi ra ngoài. Toàn bộ sườn đồi được tắm rửa trong ánh trăng. Đó là một trong những đồi trà cùng thất của tớ ở lưng chừng đồi, vùng sau ngôi chùa. Khi đi dạo thong thả giữa các luống trà, tôi vẫn cảm thấy chị em ở bên tôi. Bà là ánh trăng vuốt ve tôi như bà thường xuất xắc làm, thật dịu dàng âu yếm… thật là kỳ diệu! mỗi lúc chân tôi chạm mặt đất, tôi biết bà bầu tôi vẫn đang ở cạnh. Tôi biết dòng thân này không phải của riêng rẽ tôi mà nó là việc tiếp nối của mẹ, cha, của ông bà, của cố kỉnh kỵ, của tổ tiên. đông đảo dấu chân tôi tưởng của tôi, thực tế là của cả hai bọn chúng tôi. Tôi và bà mẹ cùng để lại đông đảo dấu chân xung quanh đất không khô ráo đó.

Từ cơ hội ấy, ý nghĩ mất mẹ không thể hiện diện trong tôi nữa. Tôi chỉ cần nhìn vào bàn tay tôi, cảm thấy hơi gió mát cùng bề mặt hay khu đất dưới bàn chân, là tôi nhớ chị em tôi luôn luôn luôn xuất hiện với tôi, trong đầy đủ thời điểm.

Khi mất một fan mình yêu đương thì ta đau khổ. Nhưng nếu như bạn biết quan sát sâu, bạn có cơ hội để phân biệt rằng bản thể của bạn đó là vô sinh, bất diệt. Chỉ bao gồm sự thể hiện và sự hoàn thành lại để biểu lộ dưới hiệ tượng khác nhưng mà thôi. Các bạn phải khôn xiết tinh và tỉnh thức để có thể nhận ra sự biểu lộ mới của người thương đó. Nhưng khi thực tập và cố gắng, bạn cũng có thể làm được chuyện này.

Vậy, hãy rứa tay một người các bạn tu, cùng cả nhà đi thiền hành. Hãy để trung tâm tới từng dòng lá, từng bông hoa, từng con chim và từng giọt sương nhỏ. Nếu chúng ta cũng có thể ngừng lại và nhìn sâu thì bạn cũng có thể nhận diện được fan thương làm việc những thể hiện khác nhau, dưới nhiều hình thái. Các bạn sẽ lại yêu thương đời.

*

Không bao gồm gì sinh ra, không tồn tại gì mất đi

Nhà khoa học tín đồ Pháp, ông Lavoisier đã từng có lần tuyên bố: “Không tất cả gì được sinh ra, cũng không có gì mất đi.” cho dù ông ta không thực hành thực tế đạo Bụt, nhưng nhà kỹ thuật ấy vẫn tìm ra chân lý y như Bụt thấy vậy.

Bản hóa học thực của họ là bản chất không sinh không diệt. Chỉ khi nào ta đụng được vào thực chất chân thực đó, chúng ta mới chuyển đổi được nỗi lo sợ mình không hiện tại hữu, đổi được mẫu lo biến hư không.

Bụt dạy dỗ khi khá đầy đủ nhân duyên thì sự việc biểu hiện, và bọn họ nói nó hiện nay hữu. Lúc thiếu một hoặc nhì điều kiện, sự việc đó không biểu lộ như trước thì ta nói nó không hiện hữu. Theo Bụt, nói rằng trang bị này có hay không có là sai. Trong thực tại, không tồn tại thứ gì hoàn toàn có hay hoàn toàn không hiện tại hữu.

Chúng ta tìm ra chuyện này rất thuận lợi khi nhấn xét những máy truyền hình cùng phát thanh. Bạn có thể đang sinh hoạt trong một căn phòng không tồn tại máy truyền hình và cũng không tồn tại máy phạt thanh. Khi ở trong hộ gia đình đó, bạn cũng có thể cho rằng không tồn tại chương trình truyền hình tốt truyền thanh tại đó. Nhưng lại tất cả bọn họ đều đọc là không khí trong phòng cất đầy những tin hiệu. Tín hiệu của các chương trình đó xuất hiện khắp phần nhiều nơi. Họ chỉ bắt buộc một điều kiện nữa thôi, một cái máy thu thanh xuất xắc truyền hình, là từng nào hình thái, color và âm thanh sẽ biểu lộ ra. Vậy lúc nói rằng những tín hiệu kia không tồn tại là sai, vày sự thực họ chỉ thiếu dụng cụ để thâu bọn chúng vô và cho các tín hiệu đó cơ hội biểu thị ra. Chúng hình như không hiện hữu chỉ do nhân duyên không không hề thiếu để những chương trình xuất hiện. Vậy thì trong căn hộ đó, ở giờ phút đó, nếu bọn họ nói rằng chúng không hiện tại hữu, thì chỉ vì họ không chú ý hay nghe được chúng, chứ chưa hẳn vì chúng không có mặt. Chỉ vì các quan niệm có-không mà bọn họ bị rối trí. ý niệm hiện hữu cùng không hiện hữu khiến bọn họ tin là điều này có, dòng kia là không. Ý niệm có và không đó không thể vận dụng vào thực trên được.

Không đến không đi

Đối với đa số, bọn chúng ta buồn bã nhiều nhất vày ý niệm cho – đi. Bọn họ nghĩ rằng những người thương của ta đang đi đến từ một ở đâu đó với nay đang đi cho tới một nơi nào đó. Nhưng bản chất của thực tại là không tới cũng không đi. Bọn họ không từ đâu tới mà lại cũng không tiếp cận đâu cả. Lúc nhân duyên đầy đủ thì ta biểu hiện, lúc nhân duyên không còn không thiếu thốn thì chúng ta không biểu hiện. Điều đó không tồn tại nghĩa là bọn họ không hiện nay hữu. Hệt như khi làn sóng phát thanh ko phát ra âm thanh, thì bọn chúng chỉ không bộc lộ mà thôi.

Không nên chỉ có những ý niệm đến-đi mới không diễn bày được thực tại, mà các ý niệm hiện hữu hay không hiện hữu cũng vậy. Bọn họ học được câu này trong kinh bát Nhã:

“Xá lợi tử nghe đây

Thể đông đảo pháp phần đông không

Không sinh cũng không diệt

Không thêm cũng không bớt…”

Ý nghĩa chữ không này hết sức quan trọng. Nó có nghĩa là mọi vấn đề đều trống rỗng, không tồn tại tự tánh riêng rẽ biệt. Không có cái gì tất cả tự tánh độc lập, không tồn tại cái gì từ bỏ nó hiện hữu. Khi chú ý sâu vào mọi sự, rất nhiều vật ta sẽ thấy rằng vớ cả, kể luôn ta vào đó, số đông là đa số hợp thể. Ta được làm bằng các bộ phận không nên ta. Ta được là phù hợp thể của cha mẹ, ông bà, cơ thể, cảm thọ, nhấn thức, đất, khía cạnh trời và vô số những yếu tố chưa phải ta. Tất cả những lắp thêm đó phụ thuộc vào nhân duyên. Ta thấy rằng tất cả những thứ đó đã, đã hay sẽ bộc lộ đều có đối sánh tương quan và liên hệ mật thiết với nhau. Phần đa gì bộc lộ ra nhưng mà ta nhìn thấy, chỉ là 1 phần của bao sản phẩm khác, của những điều kiện khá đầy đủ khiến mang lại nó gồm mặt. Hầu như sự phần đa vật đầy đủ không được hiện ra hay bị mất đi bởi chúng luôn luôn sinh hoạt trong tiến trình liên tục biểu hiện.

Chúng ta rất có thể thông minh để hiểu được chuyện này. Tuy vậy hiểu bằng trí óc thôi ko đủ. đích thực hiểu điều này, ta đã hết sợ hãi. Ta sẽ được giác ngộ với sống với ánh nhìn tương tức (Inter-being).

Chúng ta nên thực tập chú ý thật sâu như thế trong đời sống hàng ngày để nuôi chăm sóc sự đọc biết về không sinh ko diệt. Như thế, ta rất có thể thực chứng được sự mầu nhiệm của sự việc vô úy, không hại hãi.

Nếu chúng ta nói tới vấn đề tương tức tương nhập như một kim chỉ nan thì không công dụng gì hết. Ta nên được sắp xếp câu hỏi: “Tờ giấy này, mày từ đâu tới? Giấy là mẫu gì? với mi tới đây làm gì? Giấy đang đi đâu?” Ta cũng hỏi ngọn lửa (đang dốt tờ giấy): “Lửa ơi, mày từ đâu tới và mi đã đi đâu?” Hãy lắng nghe bọn chúng trả lời. Ngọn lửa, tờ giấy đang trả lời bằng sự xuất hiện của chúng. Họ chỉ buộc phải nhìn sâu thì vẫn nghe được câu trả lời của nó. Ngọn lửa trả lời: “Tôi không đến từ đâu cả.”

Đó cũng là câu trả lời của cây hoa đào Nhật bổn. Shop chúng tôi (hai lần hoa) không giống mà cũng không không giống nhau. Hoa không đến từ đâu cùng cũng không đi đâu hết. Khi mất một em bé, họ không yêu cầu buồn. Đó chỉ với vì lúc ấy chưa đầy đủ nhân duyên cho nên vì vậy em chưa biểu lộ ra sinh hoạt thời điểm này mà thôi, Em sẽ trở lại.

*

Buồn phiền vì chưng vô minh

Đức Quan cầm cố Âm là học tập trò của Bụt. Một giở Ngài nhập định và dành được sự đọc biết sâu xa, Ngài thấy rằng phần đa sự vật dụng đều không tồn tại tự tánh. Gọi như vậy, Ngài vượt qua được màn vô minh, tức thị Ngài bay được hết các khổ não.

Nhìn cho sâu, chúng ta cũng phát hiện rằng không tồn tại gì sinh ra, không tồn tại gì chết đi, không có gì tới, cũng không tồn tại gì đi, không có cũng không không, rất khác cũng ko khác.

Nếu ta không học phép tu tập này thì thật là chi phí phạm quá sức. Bạn cũng có thể thực tập theo nhiều phương pháp để bớt khổ, tuy thế trí tuệ mập nhất là sự việc giác ngộ về ko sinh ko diệt. Khi chúng ta giác ngộ được chuyện này thì ta không còn khiếp sợ nữa. Bạn cũng có thể vui tận hưởng được gia tài vĩ đại mà tiên tổ ta giữ lại cho. Ta cần thu xếp để có thì giờ thực tập giáo pháp diệu kì này từng ngày.

Kính trọng bộc lộ của mình

Khi quan sát một người các bạn mình bằng con mắt thiền quán, ta hoàn toàn có thể nhìn thấy trong đó toàn bộ các ráng hệ tổ tiên của khách hàng mình. Ta sẽ khá kính trọng tín đồ đó và kính trọng cả con người mình, vị ta thấy sẽ là ngôi đền thờ của toàn bộ các nạm hệ tổ tiên.

Bạn cũng nhận thấy thân thể bản thân là nền tảng của những thế hệ tương lai. Vị đó chúng ta sẽ không làm hại thân mình, vì như vậy là không tử tế với những thế hệ nhỏ cháu. Ta sẽ không sử dụng ma túy và siêu thị nhà hàng những thứ có độc tố có tác dụng hại thân thể. Đó là do cái hiểu về việc biểu hiện, nó sẽ giúp họ sống một cuộc đời lành mạnh, trong trắng và tất cả trách nhiệm.

Ý niệm trong ngoài cũng như vậy. Khi bọn họ nói Bụt và cha mẹ ở vào ta, xuất xắc ở không tính ta, ý niệm trong không tính đó không tồn tại nghĩa đưa ra cả. Họ bị kẹt vào các ý niệm, tuyệt nhất là ý niệm đến-đi với hiện hữu hay là không hiện hữu. Chỉ khi ta buông bỏ được các ý niệm kia thì sự thật mới hiển lộ, sự thật của Niết bàn. Khi toàn bộ các ý niệm hiện tại hữu hay không hiện hữu đã tắt thâm nhập thì Chân như thực tại nó sẽ biểu lộ ra.

Xem thêm: Cách kiểm tra thẻ viettel đã nạp chưa bằng cách nào? 2 cách kiểm tra thẻ cào viettel đã nạp hay chưa

Không gồm gì bằng kinh nghiệm

Chúng ta có thể dùng một thí dụ dễ dàng nắm bắt về trái quít với trái sầu riêng. Ví như có fan nào chưa từng nếm quít tốt sầu riêng, thì dù cho mình mô tả những thứ đó bởi bao nhiêu hình tượng, chúng ta cũng không thể biểu đạt được những thứ trái cây đó thực sự bọn chúng ra sao. Các bạn chỉ rất có thể giúp tín đồ kia có kinh nghiệm sống, thực hội chứng về nhị trái cây đó. Chúng ta không thể nói: “Sầu riêng ư, nó y hệt như mít tuyệt đu đủ.” các bạn không thể nói gì như khi người ta ăn uống trái sầu riêng. Sầu riêng nó quá qua tất cả các ý niệm. Trái quít cũng vậy. Khi chúng ta chưa từng ăn uống trái quít, thì dù cho tất cả những người kia thương các bạn cách mấy, cố gắng giúp bạn cách mấy cũng không diễn tả được mùi vị trái quít ra sao. Thực trên của trái quít vượt lên trên toàn bộ mọi ý niệm. Niết bàn cũng vậy. Đó là 1 thực trên vượt qua các ý niệm. Chỉ bởi ta gồm ý niệm về Niết bàn mà lại ta đau khổ. Buộc phải thực chứng, bắt buộc tự ghê nghiệm, đó là tuyến phố phải đi.