“Vậy coi ra là lỗi của tôi rồi, vậy để anh đền rồng bù mang lại em là được”.“Không cần...” chưa nói hết lời, đều ngón tay vuốt ve nhẹ nhàng nụ hoa nhân tiện thăm dò vào trong sâu thẳm. “A, ư...”Tiếng thở dài yêu kiều vào cái nhà biệt thự trống trải này càng tỏ ra xuất xắc vời, ngón tay khôn khéo của anh có quy nguyên lý ra vào. Gương mặt trắng ngần của Dao Dao phút chốc chuyển thành đỏ bừng bởi vì vậy lạicàng đáng yêu hơn, cơ thể cứng đờ cũng phải mềm mại và mượt mà nằm trọn vào lòngcủa anh. “A, ư...”Dường như không phù hợp thế này, hai con mắt sắc xảo của Ngự Ngạo Thiên vừa liếc một cái, ngón tay phía bên trong nụ hoa hơicong cong, khám phá điểm nhạy cảm nhất ẩn núp trong khung hình người phụnữ.“A... đừng, chớ móc làm việc đó.” Dao Dao bước đầu trở lên căng thẳng mệt mỏi và bất an. Không đề nghị hoài nghi, điểm nhạy cảm ẩn che sâu bên phía trong đó đã bị anh tìm thấy rồi!Ngón tay không ngừng tăng thêm sức lực chạm vào điểm đó.Cô ấy chỉ cảm thấy một loại điện chạy qua khung hình của mình, ý thức cũng trở lên càng ngày càng mơ hồ, bên cạnh đó đã mất không còn lý trí: “Dừng, giới hạn lại, tôi, em cực kỳ buồn.” Đôi chân kẹp chặt, bàn tay nhỏ dại vô thức lắm chặt lấycánh tay của anh: “Em không được rồi... Mau tạm dừng đi, ước xin anhđó!” “Haiz, yên trung ương đi em yêu, anh có tác dụng sao rất có thể khiến em đạtđược cảm giác sướng nhanh vì thế chứ?” Ở khoảng thời gian rất ngắn cuối cùng, Ngự Ngạo Thiên đã tạm dừng mọi rượu cồn tác, đồng thời đó rút tay ra khỏi cái nụ lây lan đầymật hoa đó.“Ư... ư...” Lại là cái cảm giác sau buổi buôn bán đấu giálần trước, khiến người bất an, khiến cho người lo lắng nhưng sau thời điểm anh hoàntoàn tạm dừng trái lại nỗi không yên tâm và hoang mang ập tới càng phệ hơn, cảm giác này rút cục là loại gì?“Em yêu, chúng ta đi ngủ nhé.” “Ngủ ư?” Đột nhiên nhìn qua hắn, cô hồi hộp nhìn về phía Ngự Ngạo Thiên: “Anh... Anh không đi à?”“Ừ, không đi nữa.” Ôm cơ thể bé dại bé mềm mịn của cô vào lòng, hắn bước tiến chầm chậm hướng tới phía chống ngủ.“Thịch, thịch, thịch.” Tim đập mọi khi một nhanh, càng đập càng nhanh. Đi theotiến vào trong chống ngủ, cô cảm thấy mình như sắp bị choáng mất rồi. Mặc dù sau lần kí tên vào bản thoả thuận kia thì vẫn biết trước sẽ như vậyrồi nhưng... Tuyệt là cô vẫn chưa sẵn sàng tốt để thay đổi một tín đồ phụnữ chân chính, làm vắt nào đây? giả dụ như cự tuyệt, độc nhất vô nhị định sẽ bị Ngự
Ngạo Thiên làm cho nhục.Bị để nằm xuống rồi, khung hình cứng đơ của côvẫn cảm thấy người bọn ông đang từ từ cởi vứt từng cái y phục trênngười của mình, cho tới khi ko mảnh vải che thân.“Tắt, hoàn toàn có thể tắt đèn được không?” mang dù không hề cách nào cự tuyệt tuy nhiên cô hyvọng tất cả những điều sắp tới xảy ra rất có thể tiến hành trong trơn tối.
“Ừ? Đi ngủ, tất nhiên phải tắt đèn rồi.”“A?” Vẫn không chờ Dao Dao làm phản ứng lại, vào phút chốc tia nắng căn phòngrơi vào bóng tối, một giây sau, liền tất cả đôi khuỷu tay rắn cứng cáp ôm chặtlấy cô.Một phút... Hai phút...Việc lẽ ra xẩy ra rồi không xảy ra ngoài ra cũng không tồn tại điềm báo phạt sinh, gồm chuyệngì vậy? Dao Dao mở khổng lồ mắt phía trong bóng tối, không tồn tại một chút ý nghĩngủ nào: “Ngự... Ngự Ngạo Thiên, anh... Anh đã ngủ chưa?”“Sao vậy?” “Không gồm gì”.Năm phút trôi qua rồi, cô vẫn trợn mắt không chớp: “Ngự, Ngự Ngạo Thiên? Anh ngủ chưa vậy?”“Sao vậy”. “Không gồm gì”.“...” Buông lỏng khung người của cô, trong giây phút đó Ngự Ngạo Thiên bật đènlên, vẻ mặt không còn sức u ám trên khuôn mặt cô: “Em yêu, ví như em tất cả thói quen thuộc hỏi mọi người ngủ tốt chưa trong thời hạn phút, tôi răn dạy em biến hóa đi.Nếu năm phút tiếp theo em còn dám hỏi anh ngủ không nữa? sau thời điểm nóikhông bao gồm gì thì anh vẫn véo chết em!”“Xin, xin lỗi. Nhưng...” Dao Dao bên cạnh đó giống một chiếc bánh bao bé dại bị ức hiếp, kéo cái chăn lên che nửa khuôn mặt e dè nhìn anh.“Làm gì thế”.“Không gồm gì.” “...” Hắn quả thật sắp tới điên rồi! “Là em mong hỏi anh bởi sao không muốn quanhệ cùng với em?” ví như hắn không làm rõ lời nói của chính mình ngày hôm nay, dự đoán đêm nay sẽ trải qua vấn đề trong câu nói. “Không bao gồm gì, không tồn tại gì”.Dao Dao ko nói gì, kéo cái chăn đắp bí mật cả đầu, giờ mới dám gật đầu.“Anh lưu giữ trước đây đã có lần nói với em rồi mà? ví như như em không dữ thế chủ động ham hy vọng thì tôi sẽ không còn cho em đâu!” ngoài ra câu này hắn sẽ nói thật, có lẽ rằng là nghỉ ngơi trong thang máy. “Anh nói làthật hả?” Dao Dao kéo chăn xuống một chút, lộ ra đôi mắt ngờ vực nhìnanh.
“Đương nhiên nhưng...” Môi nhếch lên đương nhiên là một niềm vui kỳ lạ: “Ngoại trừ sự mất điều hành và kiểm soát của anh!” tuy thế hắn tin tưởng rằng cáinhỏ nhỏ xíu trước mắt vẫn không khiến cho cho bạn dạng thân mất kiểm soát.Dao Dao vốn dĩ vẫn vẫn trong tinh thần vui vẻ đột nhiên chốc trở lên tương đối lạc lõng: “Điều gì khiến cho anh mất kiểm soát?” Ngự Ngạo Thiên hít một tương đối thật sâu, thầm nhấp lên xuống lắc đầu, nếu cô gái nhỏ tuổi béngây thơ này vẫn mở to đôi mắt vô tội quan sát hắn chỉ e là đêm nay chúng ta đều không muốn đi ngủ: “Bây giờ bao gồm cần anh màn biểu diễn cho em coi không?”“Không, không bắt buộc nữa.” Cô lắc đầu, lại lần nữa dùng chăn phủ lên đầu nhưngkhuôn mặt bé dại bé của cô ý lại dần hiện hữu lên một chút thầm thích.Tin rằng đời này của cô cũng biến thành không dữ thế chủ động yêu cầu. Dẫu vậy Dao Dao lại không thể biết, tựa như như tính giải pháp của Ngự Ngạo Thiên kẻ có tác dụng vua luôn có khao khát chinh phục cực kỳ trẻ khỏe sẽ dùng phần đa thủđoạn quái lạ để đạt được mục đích, dùng trái tim và toàn bộ mọi vật dụng củakẻ bị đoạt được phục tùng hắn.Nếu anh đã mong mỏi thì điều nhỏnhặt này còn không dễ dàng và đơn giản ư? Nhưng lý do đến hiện giờ vẫn không ratay? Anh chỉ ý muốn cái bé dại bé tinh khiết này lấn sâu một chút, lấn sâumột chút, cuối cùng từ trái tim cho thân xác hầu như đắm chìm vào trong thếgiới của anh. Sau đó...Tiện thì vứt bỏ. Thời gian đầu, Dao Dao vẫn kéo căng cơ thể, chỉ sợ bạn dạng thân không cẩn thận chạm đề nghị cơ thểcủa Ngự Ngạo Thiên nhưng cho cuối nửa đêm...Cô bước đầu vui mừng rồi!Tranh gượng nhẹ vô ích, trong những khi Ngự Ngạo Thiên ngủ, ráng chặt tóc của hắn gồm thểnói là bằng mọi cách, hắn tất cả chút hoài nghi cô bé bé bé dại này gồm phảiđang vờ vịt ngủ hay không nhưng đáp án lại khiến anh thất vọng. Cuối cùng dằn vặt cho tới tờ mờ sáng, Ngự Ngạo Thiên thực sự căm ghét mẹhắn bản thân vì sao lại gạt bỏ lời thề trước kia, cụ thể đã từng nói sẽ không ngủ cùng với loại đàn bà này nhưng lại vẫn phản nghịch lời thề.“A...” trừng mắt ra, Dao Dao theo tiệm tính duỗi cái lưng mệt mỏi nhưng mà khichạm phải cơ thể của Ngự Ngạo Thiên, cô quay đầu lại một bí quyết vô thức.“Ôi...” Hít một khá lạnh: “Anh...anh... Anh thức giấc dậy nhanh chóng vậy ạ?”Anh nói theo một cách khác vốn dĩ anh không tài làm sao ngủ được không? “Anh từ bây giờ không ao ước đi làm, em cũng đừng đi nhé!”“Như vậy sao được ạ? Tôi thấy ngày qua trong thang máy có không ít người report công vấn đề với anh, hằng ngày anh đều phải sở hữu rất nhiều các bước phảigiải quyết mà? hơn nữa, hiện nay quản chế thang máy cao tầng liền kề chỉ gồm mìnhtôi, nếu như như tôi không đi, thang thứ ai cho quản lí.”“Vậy em đi trước đi nhé.” “Không được, anh do đó thì không tồn tại trách nhiệm rồi, một số hoàng đế anhminh cổ đại hằng ngày đều bắt buộc sớm lên thiết triều chỉ bao gồm hôn quân mớinói ko đi thì ko đi thôi!
Đi làm cho rồi tôi mới có tín đồ yêu. Bằng hữu đứa nào thì cũng gọi tôi là loại thằng hèn gái nên lúc thấy tôi tán được em bọn chúng nó vẫn khao tôi một chầu bét nhè. Mừng mang đến cái anh bạn thoát kiếp F.A.

Bạn đang xem: Chương 59: em không chịu nổi nữa rồi, mau dừng lại đi

Yêu nhau đã được gần một năm nhưng hai đứa cũng mới chỉ dựng chân lại tại nắm tay, ôm, hôn vài ba lần hôn chứ còn chưa vượt rào lần nào. Chắc hẳn rằng tôi kém quá, mà đúng ra là tôi sợ. Vì em vẫn học năm cuối, nhỡ xẩy ra việc gì thì gánh kết quả sao được.


*

Ảnh minh họa

Nói là nhát gái nuốm thôi, chứ thằng đàn ông đích thực nào lúc ở bên bạn nữ lại không nổi hứng. Các lần ngồi cạnh nhau, tôi cũng bức xúc, tức giận lắm nhưng lại mà vẫn chũm kìm nén lòng mình.

Một giờ chiều như bao buổi chiều khác tôi đến phòng trọ của em. Vừa lao vào cửa nhà thì trời đổ sập cơn mưa. Bụng bảo dạ: “Số bản thân may thật, mưa giữa con đường thì nhục. Đúng là ăn ở xuất sắc nên trời thương trên đây mà”. Mưa lạnh hai đứa teo ro trên giường, cả xóm trọ chẳng có ai. Một lúc tôi ôm em vào lòng, trong fan lại nặng nề ở, tôi vẫn núm kìm nén. Tuy thế khi vô tình chiếc tay trời đánh của tôi lại đụng vào ngực em thì… cần thiết kìm nổi nữa rồi.

- Đừng anh.

- Thôi liều đi em, chứ cứ nỗ lực này anh không chịu nổi nữa.

- ráng anh có đợi em ra ngôi trường rồi cưới không?

- chắc chắn rằng là nạm rồi.

Tôi trả lời cho xong xuôi chứ có thời hạn đâu mà để ý đến vì đang mong lắm rồi. Lần trước tiên làm chuyện của thằng bầy ông, tôi không ngoài tò mò, chú ý cái gì cũng lạ. Có lẽ em cũng thế.

Lúc sẽ bị hấp dẫn thì đột em ngồi nhảy dậy hỏi cùng với giọng đầy lo lắng: “Thế anh gồm mang bao không?”. Hôm nay thì tôi new ngẩn tò tè. 25 tuổi rồi cơ mà ngu vượt thể, gái gú không biết gì, yêu thương em cả nửa năm có lúc nào nghĩ tới câu hỏi thế này đâu mà sẵn sàng trước.

Tôi gãi đầu gãi tai:

- ko em à. Mưa gió thế này thì kiếm đâu được nhỉ.

- Vậy thôi đi anh, em sợ tất cả bầu lắm.

Lần này thực thụ là tôi muốn, rất ước ao nên nỗ lực vắt óc nghĩ cách để có thể làm “chuyện ấy” cùng với em. Nếu tạm dừng giữa chừng nuốm này chắc hẳn tôi không tồn tại đủ dũng khí mang đến lần sau nữa. Sau 2 phút vắt toàn thể trí xuất sắc trong óc tôi thủ thỉ vào tai em:

- Đừng lo, cho ra phía bên ngoài không sợ có bầu đâu em à.

- Thật ko anh?

- thật mà, bọn bạn anh nó bảo cố gắng mà. Bọn chúng nó thì không đủ gì kinh nghiệm nữa chứ đâu có gà mờ như anh.

- Anh đừng tất cả lừa em đấy.

- Anh nhưng lừa em, anh chết.

Vậy là em ngoan ngoãn đồng ý thuận theo tôi. “Không ngờ, đúng vào lúc nước sôi lửa phỏng mình lại sáng sủa suốt hốt nhiên xuất nắm này. Tiếng thì chắc chắn là không thằng nào dám bảo bản thân là hèn gái nữa”. Tôi vừa “vui vẻ” cùng em vừa tự tán dương mình. Lần thứ nhất của tôi chưa tới nỗi tệ lắm.

Sau giờ chiều hôm ấy, em có thái độ hơi khác, trong khi là em giận tôi. Nhưng mà tôi cũng không xem xét lắm, con gái giận dỗi là bình thường. Tuyệt nhất là lại vừa trao cái ấy cho mình trai, cô như thế nào chả hờn giận trách móc.

Năm hôm sau, em điện thoại tư vấn điện mang lại tôi, giọng thảng thốt:

- Anh ơi, chết rồi…

- làm cho sao, chết đồ vật gi em?

- Em vừa gọi được bài bác báo, bạn ta bảo cho ra bên ngoài cũng có thể có thai. Tiếng phải làm thế nào đây.

- Liệu có tin bài bác báo đấy được không. Giờ nhiều báo lá cải lắm.

- bác bỏ sĩ support hẳn hoi cơ mà.

- dẫu vậy mà chúng ta anh nó nói cầm cố mà, nó với tình nhân như thế nhiều lần rồi.

- Em trù trừ đâu. Nếu có bầu em, em chết luôn luôn đấy.

- Ấy, em đừng có nghĩ dại mà. Cứ bình thản đợi coi đã.

Vậy là cả mon ấy nhị đứa sinh sống trong phải chăng thỏm lo lắng chờ đợi. Tôi cứ đếm kế hoạch từng ngày, từng giờ mong cho chiếc ngày “đèn đỏ” của em đến nhanh nhanh.

Đúng hôm ấy tôi hotline cho em.

- Thấy gì không em?

- Vẫn chưa. Mà bỗng dưng hai lúc này em lại thèm ăn uống chua. Chết em rồi.

Vừa nói em vừa nức nở khóc. Tôi nỗ lực an ủi em nhưng trong tâm địa cũng rối bời, chưa biết phải cách xử lý thế nào đây. Nghe nói ba em giận dữ lắm, nếu ba em mà biết chuyện chắc hẳn hai đứa sinh sống dở bị tiêu diệt dở.

Mấy ngày tiếp theo tôi mất ăn uống mất ngủ cơ mà cũng không dám đem chuyện hỏi lũ bạn vày tôi sợ hãi có câu hỏi gì bọn chúng không giữ lại được kín đáo cho mình. Căng thẳng tôi hotline cho em.

- Vẫn chưa xuất hiện hả em.

- Vâng, em vừa ăn hết cả cân nặng khế chua phía trên này.

- Hả, dính thật rồi.

- chắc rằng vậy. Vững chắc biết việc này cha giết em mất.

- Em nói gì quá xa lạ vậy. Bao gồm bầu thì cưới chứ sao.

- Anh tưởng nói cưới là bố em cho cưới à. Thà không tồn tại con thì thôi chứ ông không bao giờ chấp dìm mất mặt đối với cả họ đâu.

- Vậy em cài đặt mua que demo về đi xem công dụng thế làm sao rồi anh liệu con đường tính.

- Vâng, nhằm em đi mua.

Tuy bảo tình nhân đi tải nhưng nhưng tôi không có gì tí chút mong muốn gì nữa rồi. Lờ đờ kinh 5 hôm, lại nạp năng lượng khế chua như điên nuốm kia chắc chắn là là nghén rồi. Thiệt là bao năm duy trì gìn sao hôm ấy tôi lại ngu cầm cố chứ, giờ thì hối hận ko kịp. Cưới không được, vứt không xong, giờ đồng hồ tôi cần làm sao?

- Sao rồi em.

- 2 vun rồi.

- thế là toi.

Tôi sinh hoạt đầu máy vị trí kia chết đứng như trường đoản cú Hải còn em vị trí này cười vang phòng.

- Vui lắm sao nhưng cười hả em?

- chắc chắn rằng anh hại đến… cả ra quần rồi ấy nhỉ. Xem ra cũng rụt rè lắm. May mang đến anh là em còn tỉnh táo khuyết đấy. Chiều hôm ấy anh về em download thuốc uống kị thai cần thiết uống rồi.

- núm sao vẫn không thấy “đèn đỏ”?

- mon này chậm là do phản ứng phụ sau khoản thời gian uống dung dịch thôi. Vừa new thấy nó lộ diện trở lại rồi.

Xem thêm: Chiến Dịch Cầu Hôn Nhật Bản, Xem Phim Proposal Daisakusen, Kế Hoạch Cầu Hôn (Phim)

Ơn trời, tôi mừng rơi nước mắt. Lần trước tiên làm “chuyện ấy” với tình nhân mà tôi được phen rúc vía. Xem ra cô nữ giới của tôi cũng “không buộc phải dạng vừa đâu”. Từ bỏ lần đó trở đi, chưa lúc nào đi với em nhưng tôi quên mang đồ “bảo hộ” đi theo.

Nếu huyện của tôi vậy cơ mà đã xảy ra cách đó 5 năm rồi. Mới đó mà nhanh quá. Em hiện giờ đã làm vk và làm mẹ của một cậu ranh con 2 tuổi. Mỗi lần hai vợ ông xã tình cảm, tôi đề cập lại chuyện ấy, em cứ hotline là cười không dứt nổi vì chưng đã khiến tôi một phen thất thần.

Chuyện bên trên là hiểu sưu khoảng về. Lần nào gọi cũng thấy rân rân. Dẫu biết chỉ nên truyện cơ mà tôi cũng không thể ngừng suy nghĩ. Vì chúng ta trai đầu tiên của tôi cũng thế, anh ta từng đòi tuy thế tôi không cho. Lần vào phòng chiếu phim HD vẫn muốn nhưng tôi cấm đoán phép. Tôi hét vào khía cạnh anh ta thật nặng trĩu "Anh bị gì vậy, cố thú nhập hả?". Sau đó tôi quảnh mặt bỏ đi và 2 đứa không một ai liên lạc với ai nữa. Sau này, suy nghĩ lại có hợp lý và phải chăng tôi từ chối như vậy là sai, vì chưng biết đâu nếu gật đầu đồng ý thì tôi với anh cũng có thể có gia đình niềm hạnh phúc thế rồi nhỉ :P Nếu rơi vào cảnh tình trạng các bạn trai đề nghị, chúng ta thấy gồm nên?